Tề Duyệt bán cuộn mình nằm ở ghế sau, lắng nghe tiếng mưa to đập vào cửa kính thủy tinh, cậu mở to mắt nhìn hai bóng lưng phía trước, dần dần tiến nhập mộng đẹp.
Cậu có một giấc mơ rất kỳ lạ, trong giấc mơ có Lâm Vũ Trạch, có Đường Khả, có Hàn Phi, còn có cả Viêm Bân.
Sau khi tỉnh lại, bên ngoài đã sớm tạnh mưa, chân trời còn xuất hiện cầu vồng, phối hợp với cỏ cây rậm rạp chung quanh cùng mấy động vật biến dị ngẫu nhiên chạy qua đồng cỏ, cảnh vật xinh đẹp khiến ai cũng phải ngơ ngẩn.
Hết thảy cũng chỉ là ảo tưởng, nơi này vẫn là địa ngục trần gian, nhân loại phải cẩn thận sinh tồn, không để cho mình trở thành tang thi còn có các loại biến dị động vật.
Lái xe đã đổi thành Lâm Vũ Trạch, Đường Khả đang tựa vào ghế, vù vù ngủ. Tề Duyệt nghiêng đầu, nhìn gương mắt khi ngủ của Đường Khả, năm năm qua Đường Khả biến hóa rất lớn, từ bất cần đời lúc xưa đến kiên nghị bất khuất như hiện tại. Thực suất, không hổ là cựu minh tinh, quả thật y có thể khiến rất nhiều người mê muội.
Tề Duyệt hơi khàn khàn nói, “Để tôi lái xe cho, anh cũng đi nghỉ ngơi đi.”
Lâm Vũ Trạch từ kính xe nhìn Tề Duyệt, nở nụ cười, “Lập tức sẽ dừng xe thôi.”
Tề Duyệt vươn tay, nhìn đồng hồ vàng trên cổ tay. Đã sắp đến giữa trưa rồi, sau khi trời tạnh mưa thì đội ngũ cũng khôi phục việc cách bốn giờ nghỉ ngơi một lần.
Đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi, Tề Duyệt phát huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-dao-hoa-trai/1340574/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.