Tôi tò mò nhưng không hỏi, lảng tránh: “ Hành động vừa rồi của anh là có ý gì?”
Tề Mộc Bạch trầm ngâm, có vẻ như anh cũng bối rối như tôi?”
“Ý tôi là em sẽ thuộc về tôi mãi mãi.”
Anh hỏi lại: “ Em có đồng ý không?”
Hỏi xong, không chờ tôi lên tiếng đã tự nhủ: “ Em có đồng ý không cũng không quan trọng, dù sao em cũng chỉ có thể là của tôi.”
Tôi:……………
Vâng, một chút lịch sự, đúng bằng móng tay.
Im lặng một lúc, tôi nói: “ Em muốn nhìn anh.”
Tề Mộc Bạch không trả lời.
Tôi đưa tay ý định bật công tắc bên cạnh thì anh bất ngờ giữ tay tôi lại.
“Bây giờ trông tôi…..rất xấu xí.”
Tay tôi khựng lại nhưng nhất quyết muốn bật đèn, anh buông thõng tay xuống.
Lúc đèn được bật lên, do quá lâu mắt tôi nhìn trong bóng tối nên vô thức đưa tay lên che mắt lại, vừa định bỏ tay ra thì người trước mặt đã giơ tay lên che khuất tầm mắt.
“Em thật sự sẽ không sợ?”
“Em không hèn nhát như vậy, hơn nữa lại còn là anh, dù cho anh biến thành như thế nào đi chăng nữa thì em cũng không sợ.” Tôi tức giận nói.
Có vẻ như lời này của tôi khiến anh rất hài lòng nên anh cười khúc khích và hạ tay xuống.
Khi mắt tôi thích nghi được với ánh sáng, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy rõ người trước mặt mà tôi ngày đêm lo lắng.
Sắc mặt anh không hiểu sao trở nên tái nhợt, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-toi-tro-thanh-zombie-ngoc-nghech/3322954/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.