Buông đống đồ trên tay rơi xuống đất, tôi giơ tay đánh vào người mẹ tôi hai cái.
Đánh như đuổi ruồi!!!!
Giờ này những người khác vẫn còn đang suy nghĩ làm thế nào để sống sốt còn mẹ tôi lại còn đang suy nghĩ về những đứa cháu đẹp trai!
Mạch não của mẹ có thể bình thường một chút không??????
Cũng một phần là lỗi do tôi, ai bảo tôi thừa hưởng cái gen mê trai của mẹ cơ, tôi nhìn thấy anh chàng đẹp trai nên không kiềm chế được dẫn anh về nhà thành ra kết cục bây giờ, tôi thậm chí còn không giữ được phòng riêng của mình.
Tôi ngồi trên ghế, bật điện thoại tìm kiếm chương trình mà tôi yêu thích, toàn bộ quá trình tốn mất của tôi mười phút đồng hồ.
Sau khi đại dịch Zombie xảy ra, mạng cũng không còn ổn định như trước, tôi chỉ có thể chờ đợi lúc nào mạng khỏe một chút tải cả tập về rồi lúc nào rảnh thì sẽ xem.
Chưa cả tải xong, bên ngoài có người gõ cửa.
Tôi tưởng mẹ đứng ngoài nên vội vội vàng vàng đứng dậy mở cửa, mở ra người bên ngoài lại là Tề Mộc Bạch.
Anh dựa người vào khung cửa, nhướng mày nhìn tôi: “ Tiền….Đa Đa?”
Hiện giờ tôi không còn một nửa thiện cảm nào với anh hết!
Anh cướp mất căn phòng yêu thích của tôi! Tiện tay cướp luôn cả tình yêu nhỏ bé mà mẹ dành cho tôi!
“Thú vị đấy, zombie mà còn có thể xem điện thoại sao?” Anh bước vào phòng tôi như chốn không người, liếc mắt nhìn màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-toi-tro-thanh-zombie-ngoc-nghech/3322948/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.