Tôi chỉ muốn cho nó ăn hai miếng nếm thử hương vị, nhưng nó ăn hết cả một bình. 
Ngọt như thế, quái vật nhỏ không cảm thấy ngấy sao? Nhìn bình rỗng trong tay và quái vật nhỏ một mặt thỏa mãn nằm trên đầu gối tôi, tôi cảm thấy hình như làm hơi ít mứt dâu đất. Chỗ này đủ cho nó ăn một tháng không? Cuối cùng, tôi lại làm hai nồi, lần này hầu như phần lớn dâu đất mà chúng tôi có thể tìm được đều đã hái về, không lãng phí một chút nào. 
Mùa dâu đất hoàn toàn trôi qua, dòng chảy của rãnh nước nhỏ bên đường nhẹ nhàng, cũng không lộ vẻ chảy xiết, chỉ lúc trời nóng ngồi xổm ở đó vốc nước lên rửa mặt, mới có thể cảm nhận được một chút cảm giác mát mẻ còn lại. Mưa một mực không ngừng đã dần dần giảm bớt, trời nóng đến có thể mặc áo ngắn tay rồi. 
Cây hòe biến dị trên con đường ra khỏi thôn mọc ra nụ hoa, nụ hòe màu trắng chen chen chúc chúc, trải trên tán cây hòe xanh biếc tốt tươi, giống như tuyết rơi. 
Cây hòe biến dị này không giống với cây hòe bình thường, hoa của nó nở rất nhiều, thời kỳ nở hoa lại dài, dài hơn cây hòe bình thường rất nhiều, có vẻ như từ tháng này, liên tục nở đến tháng chín, tháng mười, thời kỳ nở hoa ròng rã nửa năm. 
Đợi đến thời điểm nó nở hoa, sẽ thu hút không ít động vật đến tụ ở trên cây. 
Đi vào rừng trúc chặt một cây trúc mới, độ dày vừa phải, gọt bỏ cành trúc phía trên, ở trên đỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nam-thu-muoi/4057285/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.