Cục đường cứng như đá, nhưng có thể ăn rất lâu, muốn ăn phải dùng búa đập vỡ cục đường. Cục của nhà tôi, tôi nhớ láng máng là bởi vì quá lâu không ăn hết, mẹ tôi cảm thấy để lâu không tốt lắm nên đã vứt đi.
Vứt ở trong thùng rác, rất nhanh dẫn tới một đàn kiến, tôi mới mấy tuổi ngồi xổm ở bên cạnh nhìn kiến chuyển đường cả một buổi chiều. Cục đường lớn như thế, bọn chúng cũng chỉ chuyển được một chút mà thôi.
Động tác của tay tôi rất nhanh nhẹn, cầm bao vải bọc lấy cục đường, tìm búa dùng sức đập vào một góc lồi ra, bang một tiếng đập ra một viên.
Bỏ chỗ còn lại vào trong hộp cất kỹ, hai viên nhỏ vừa đập được lại tiếp tục đập nát chút nữa. Tôi ngồi ở bên này gõ đến vang đùng đùng, quái vật nhỏ hây dô một cái nhảy xuống từ trên ghế nhỏ, chuyển ghế nhỏ đến trước mặt tôi, ngồi một góc nhỏ chống cằm nhìn bao vải trong tay tôi.
Tôi đặt búa xuống, mở vải ra, viên đường màu tráng bên trong đã rất nát, còn có không ít bụi đường trông giống như vôi. Tôi lật lật trong đống đường nát, tìm ra một hạt đường nát khá lớn bỏ vào trong miệng.
Vị ngọt lập tức tràn ngập toàn bộ khoang miệng. Tôi lại lựa ra một hạt thuận tay bỏ vào miệng của quái vật nhỏ, rồi nâng bao vải lên lắc lắc, dồn bụi đường tập trung vào một chỗ, cầm đến cạnh nồi, đổ toàn bộ đường nát màu trắng vào bên trong.
Bụi đường màu trắng thuận theo sự khuấy trộn mà tan vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nam-thu-muoi/4057284/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.