Không bao lâu sau, đám người của Tống Tiểu Ngọc và Hứa Kham dần trở về, mỗi người đều có nhiều hoặc ít chật vật, nhưng cũng không có bị thương nặng gì, chỉ là tiêu hao chút sức lực. Hứa Kham sau khi đi vào sảnh, nhìn thoáng về phía Diệp Thần, sau đó coi như cái gì cũng chưa xảy ra, ngồi bên cạnh Trần Sâm.
Tống Tiểu Ngọc sau khi cùng Đường Bưu nói mấy câu, thấy Diệp Thần đứng sau lưng Hạ Lưu, trên mặt vui vẻ, đi đến hỏi: “Diệp Thần cậu không sao chứ! Lúc đó…” Sau đó, ánh mắt không tốt nhìn về đám người Đường Bưu, nhìn thoáng qua, lúc không thấy bóng dáng Hạ Ấm liền có chút nghi ngờ.
“Không có việc gì, mặt sau là cửa tự động cảm ứng. Tình huống của các anh bên này thế nào?” Diệp Thần nói qua loa về cánh cửa rồi thuận thế nói sang chuyện khác. Hứa Kham đối với sự xuất hiện của cậu cũng không có biểu tình gì, điều này làm cho Diệp Thần có chút quái lạ. Lẽ ra hắn không nên phản ứng như vậy.
Thấy Diệp Thần không muốn nói nhiều, Tống Tiểu Ngọc cũng không tiếp tục hỏi, vừa rồi trong lúc săn bắn, anh có cảm giác như đang bị theo dõi. Không giống với cảm giác khi Hạ Lưu mở máy theo dõi mà đây là loại cảm giác rùng rợn khi bị dã thú nhìn chằm chằm, giống như giây tiếp theo sẽ bị xé xác.
Cảm giác không yên bất an như vậy, anh đã từng trải qua khi săn bắn ở trung tâm khu hoang dã, lần đó thiếu chút nữa là mất mạng.
“Nơi này làm cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-lat-van-nam-xung-nghich-tap-ky/4579667/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.