Người đàn ông thu hồi ánh mắt, thần sắc đạm bạc kéo lại rèm cửa sổ, vị trí ngược nắng khiến người không nhìn rõ cảm xúc của gương mặt hắn.
Hắn ngồi vào bàn làm việc, bàn tay với những ngón tay thon dài có tiết tấu gõ trên bàn, hắn nhấc lên bộ đàm, giọng nói trầm thấp vang lên.
"Gọi Bạch lão lên gặp ta"
Bên kia nhanh chóng có người trả lời.
"Vâng, Triệu gia"
Triệu Thiên Mạch đặt bộ đàm sang một bên, khoé môi hắn nhếch lên, đôi mắt sâu như đầm lầy không đáy. Người con gái đó... Có thể cảm nhận thấy tầm mắt của hắn sao?
Là trực giác quá nhạy cảm hay là do thực lực ngang nhau?
Nếu có Tô Chu ở đây thì cô sẽ khỉnh bỉ trả lời là cả hai.
Tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Thiên Mạch bảo một tiếng vào đi rồi tiếp tục dựa lưng vào ghế xoay, trên tay đùa giỡn với chiếc bút máy.
Bạch lão cầm quải trượng tiến vào, lão đứng cách đó không xa, cung kính cúi đầu.
"Triệu gia gọi lão"
Triệu Thiên Mạch khép lại khoé mắt, nghiêng đầu nhìn Bạch lão, bộ dáng vô cùng lười biếng.
"Ngươi không có việc gì phải báo cáo với ta sao?"
Bạch lão run run người, lão cung kính báo hết tất cả mọi việc xảy ra trong ngày hôm nay, kể cả việc cho Tô Chu tiến vào khu đặc biệt.
Triệu Thiên Mạch gương mặt tối tăm.
"Tiểu Mạch bị tang thi bắt đến? "
"Vâng..."
Bạch lão lau mồ hôi túa ra trên trán, đôi chân theo nhịp tim run lên bần bật.
"Hệ thống bảo vệ mục nát rồi sao? Các ngươi không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/1143650/chuong-33.html