Tô Chu chưa đi được vài bước thì nghe tiếng Dương Tĩnh hấp tấp gọi.
"Chu ca ca..."
Tô Chu ngoái đầu lại, nheo mắt hỏi.
"Còn có việc?"
Dương Tĩnh định trả lời thì Tố Tĩnh Phi đã chen ngang.
"Hắn muốn thì cứ đi a, đường đường là đàn ông mà chối bỏ trách nhiệm với đồng đội, tham sống sợ chết thì chúng ta cần gì phải giữ lại?"
Tô Chu muốn bật cười trước lời nói của Tố Tĩnh Phi, cô ta từ khi bắt đầu hành trình thì đã là một người trong suốt, im lặng và kiệm lời, từ khi nào mà nói nhiều như vậy? Phải chăng ngay từ lúc đầu liền là giả trang?
Mang thù vì cô không cứu họ lúc nãy? Mà nếu lúc nãy cô không cứu thì họ có sống đến bây giờ được sao, đúng là lấy oán trả ơn.
Tô Chu nhún nhẹ vai, vuốt đầu Tiểu Thi lơ đễnh xoay người đi.
"Cứ ngồi đó mâu thuẫn đi, từ bây giờ ai đi đường nấy, còn nữa... ta không phải đàn ông trong miệng các ngươi nói, ta là nữ!"
Nói đến đoạn này Tô Chu quay đầu lại nhìn Dương Tịnh cùng Diệp Lăng.
"Suốt chặng đường, để một người con gái bảo vệ... cảm nghĩ của các ngươi thế nào?"
Câu nói này, cô dành tặng cho cả hai.
Mong rằng sẽ thông được bộ não đông cứng của bọn họ.
Không còn phương tiện di chuyển, Tô Chu trực tiếp dùng biến dị tốc tộ, như một cơ gió thổi đi. Thoáng cái đã không còn dấu vết, để lại một đám người còn hỗn độn trước gió...
Ai mà ngờ người có sức mạnh ghê gớm đó là một người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/1143647/chuong-30.html