Tô Chu theo đường cũ trở về, cây cối xung quanh bắt đầu héo rũ, chúng dần rút lui đi và teo nhỏ lại.
Hiện ra phía dưới là con đường nhựa quen thuộc.
Cô đoán rằng đóa hoa lúc nãy dung nhập vào tay cô là sinh mệnh của cả khu rừng này, nay nó không còn thì khu rừng cũng biến mất.
Cô tăng nhanh tốc độ bước, đột nhiên cảm thấy điềm báo không ổn vang lên trong đầu óc, cô luôn tin tưởng trực giác của bản thân.
Có lẽ đã xảy ra việc gì đó.
Một âm thanh xé không mà đến ngay sau lưng cô.
"Xoạc!!!"
Tô Chu nghiêng người, một bóng người vụt qua mặt cô để lại một đạo vết xước, máu đen từ vết xước chảy ra rồi nhanh chóng liền lại.
"Ngươi... ngươi không phải con người!"
Một giọng nói vang lên, Tô Chu lau vết máu còn đọng lại trên mặt, cười nhẹ nhàng, đôi mắt đã hằn lên sự chết chóc.
"Ta có bảo mình là người sao? Sinh Ký đúng không? À không.... ngươi chắc cũng không phải người nữa. Mụ Sinh Ký đã chết từ khi lão chồng của mụ chết rồi, ngươi rốt cuộc là thứ gì?"
Tô Chu như là không để ý, bâng quơ nói, nhưng từng câu nói đều khiến cho mụ già đứng trước mặt cô run lên từng đợt.
"Sao ngươi lại biết...?"
Mụ già khó có thể tin hỏi. Mụ đã ngụy trang rất tốt mà, người này làm sao lại biết, đó là điều không tưởng!
Thật sự thì Tô Chu đã nghi ngờ từ khi cái ánh mắt mụ ta nhìn cô ở siêu thị.
Cô bật lên từng tiếng cười nhẹ, như một người thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-sinh/1143646/chuong-29.html