Vừa lúc Lâm Linh đứng ở giữa thạch bích cực lớn, bên cạnh hai ba dây mây thô to như cánh tay của trẻ nhỏ đang vây quanh trên tảng đá, bình thường còn không biết cảm thấy gì, lúc này khi Lâm Linh đứng ở đó, nếu bỏ qua hết những dây mây đang vây quanh, thạch bích này nhìn qua thật đúng là hai bên thập phần cân xứng, Cường Tử cảm thán:
- "Thiên nhiên chính là nhà điêu khắc điêu luyện a."
Hắc Tử lắc đầu, không phải nguyên nhân này, trong tâm trí hắn chợt lóe qua điều gì đó, chỉ cảm thấy dự cảm rất không tốt.
Lâm Linh không nghe rõ hai người Hắc Tử đang nói gì. Từ khi bị Hắc Tử chế nhạo qua. Cô ả vẫn luôn phiền muộn trong lòng, lại thường xuyên ăn dấm chua khi nhìn thấy động tác nhỏ thân mật của hai người họ. Cô ả tự nói với bản thân, chẳng qua gã đàn ông kia chỉ tốt mã một chút thôi, có gì hơn người chứ! Nhưng giờ phút này, cô ả thấy Hắc Tử nhìn chằm chằm về phía cô ả, cô ả không tự chủ được đứng thẳng người, mặt đỏ tim đập chân tay luống cuống không biết làm sao. Một lát sau, cô ả mới chú ý đến, Hắc Tử cau mày nhìn khối thạch bích phía sau cô ả.
Thạch bích này có cái gì đẹp mắt chứ? Lâm Linh vừa tức vừa tò mò, cô ả xoay người cũng đi theo phía sau mình. Cô ả sờ trái sờ phải, xem mãi cũng không nhìn ra chỗ này có gì kỳ quái, bên cạnh vài tảng đá lỏm chỏm lộ lên, ở giữa có một... dây mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hac-tu-va-luong-nhien/1484332/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.