Phảng phất như A Văn có nghi hoặc rất lớn đối với vấn đề này.
Lời nói của hắn làm cho Trầm Lam sửng sốt, nàng cầm chiếc màn thầu trên tay đã đưa lên miệng, nhưng
ăn cũng không được, mà không ăn cũng không phải, cơ tim có chút tắc nghẽn nói:
"Hứa tiên sinh, đây là đang nói ta không giống con gái sao?"
"Không, ý của ta là, ngươi so với những người con gái khác thì càng kiên cường hơn."
Hứa A Văn lắc đầu, thấy vẻ mặt khó hiểu của nàng, hắn nói tiếp:
"Phái nữ của Bách Hoa thành ngươi cũng đã gặp qua đi, không có người nào giống như ngươi cả, thoạt
nhìn như này sẽ rất mệt."
Trong nhận thức của hắn, toàn bộ phái nữ bao gồm An Nhiên, Chiến An Tâm đều rất có nữ tính, đứng ở
bên người đàn ông, như chim nhỏ nép vào người, vẻ mặt kiều thái, gặp gỡ việc lớn gì ví dụ như huyết
tẩy căn cứ, giết người phóng hỏa đều đứng một bên, chờ đàn ông làm xong.
Thậm chí ngay cả Tiểu Bạc Hà cũng vậy.
Không có người nào sẽ cướp việc của đàn ông nên làm để làm cả, như huyết tẩy cả căn
cứ, hay giết người như ma, hoặc mang theo đội tiên phong đi tới bờ đông này vật lộn chém giết với
đàn động vật biến dị.
Đây vốn dĩ đều là chuyện một người đàn ông phải làm, nhưng Trần Lam lại đều đang làm.
Mà thời khắc duy nhất nàng nữ tính đó là lúc cởi hết quần áo đứng trước mặt hán, thấy hắn chậm chậm
không chạm vào nàng thì nan kham quay đầu đi chỗ khác.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529694/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.