Trần Lam đang dựa vào vách đá đen nghỉ ngơi, nàng chợp mắt ngủ một chút, bên tai chợt
nghe tiếng người hoan hô khi gần khi xa, nói vật tư viện trợ từ Bách Hoa thành đã tới rồi, rất
nhiều người đang mang theo tinh hạch chạy tới chỗ kia, ước chừng là đi cướp mua vật tư từ Bách Hoa
thành tới.
Lúc trước, Trần Lam chưa từng đặt vật tư của Bách Hoa thành, lúc này nàng cảm thấy kỳ
quái, tại sao vật tư của Bách Hoa thành lại tới nhanh như vậy, bỗng nhiên nàng nhận thấy có người
đang ngồi xuống trước mặt nàng, tuy rằng yên lặng không một tiếng vang, nhưng nàng vẫn cảm giác
được.
Trần Lam ngủ không sâu, chân mày nàng nhăn lại, cảm thấy người trước mặt này rất kỳ quái, đã ngồi
trước mặt nàng rồi lại không mở miệng nói
chuyện, phảng phất như đang nhìn nàng, khiến cho nàng nhắm mắt cũng không được mà mở mắt cũng không
phải.
"Nếu đã tỉnh rồi thì vì sao lại không mở mắt?"
Thanh âm của A Văn thanh đạm truyền vào tai Trần Lam.
Đột nhiên nàng mở to đôi mắt, trong đầu vẫn còn chút hỗn độn, nhìn người ngồi gần ngay trước mắt,
ngạc nhiên một chút rồi hỏi:
"Sao ngươi lại tới đây?" "Tại sao ta không thể tới?"
Hứa A Văn nghe vậy, nở nụ cười hỏi lại, ánh mắt hắn từ khuôn mặt của Trần Lam bắt đầu di chuyển
khắp mọi nơi, lại hỏi:
"Ta còn nói là căn cứ Kim Môn của các ngươi phái ít người tới bờ biển phía đông như vậy, vật tư vận
chuyển tới nơi này chỉ sợ phải dùng tới máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529693/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.