"Chua và đắng lắm, không thể ăn, hơn nữa còn không no bụng."
Cô gái lắc đầu, nàng nắm tay đứa nhỏ đi lên trước, dưới chân bọn họ đều là đá ngầm đen, không một
cọng cỏ.
Sơ qua Chiến An Tâm nắm được tình huống ở đây, nơi tụ tập người sống sót này cái gì cũng tốt, địa
vị giữa nam và nữ đại khái đều bình đẳng nhưng
hoàn cảnh sinh tồn không được tốt. Thực vật không thể mọc/
Đơn giản mà nói, nơi này đã tồn tại rất nhiều năm, ngay từ đầu bọn họ chỉ là ở vùng duyên hải, được
lão Miêu dẫn dắt di chuyển về phía bắc, trong quá trình di này, dần dần bọn họ phát triển tới quy
mộ hiện giờ.
Bọn họ vẫn luôn sinh hoạt ở mảnh đất duyên hải phía đông, đã trải qua rất nhiều gian khổ tìm được
nơi này, dễ thủ khó công, đàn động vật biến dị với hình thể lớn không thể ào ào tấn công được, chỉ
là mỗi lần thủy triều lên, cần chú ý tới nhà vỏ sò tránh để nước biển cuốn trôi.
Cho nên bọn họ mới dùng xích sắt, xâu gắn lại toàn bộ nhà vỏ sò với nhau. Mà mỗi lần thủy triều lên
xuống, thực vật ở nơi này sẽ bị biển rộng mang đi, dẫn tới cư dân ở nơi này không hề biết nông
nghiệp, chăn nuôi là gì.
Chiến An Tâm đi theo cô gái này tới một tảng đá ngầm rất lớn, nhìn đám người trên bờ biển kéo một
con cá biến dị lên bờ.
Con cá biến dị kia rất lớn, nửa thân mình vẫn còn ở dưới biển quẫy đạp, mỗi một lần nó quẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529688/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.