Chiến An Tâm ở trong nhà vỏ sò nghịch dạ minh châu trong chốc lát, rồi mới điều chỉnh ánh sáng ở
mức thích hợp với đôi mắt. Sau đó mới xoay người nhìn chung quanh nhà vỏ sò này.
Bên trong có một bộ bàn ghế, có giường và tủ, trên giường không có chăn đệm, chỉ có một cục đá, mặt
trên được mài nhẵn bóng để làm gối đầu, bàn ghế và tủ cũng đều được làm bằng đá.
Nàng cảm thấy kỳ quái vì sao lão Miêu lại mang nàng tới nơi này?
Chiến An Tâm lên giường đá, nhẹ nhàng nằm xuống, tuy rằng giường rất cứng nhưng nàng vốn đi lại
ngao du từ nam chí bắc nhiều năm, hoàn cảnh kém hơn cũng đã từng ngủ vì vậy không sao cả.
Ngày tiếp theo, có người cầm cục đá gõ "bang bang bang" vào nhà vỏ sò của nàng, Chiến An Tâm tỉnh
lại, đi tới bên cạnh khe hở, mở vỏ sò ra, một tia nắng mặt trời xuyên vào, trời đã sáng sao?
Nàng ngồi bên trong vỏ sò, nhìn ra bên ngoài, đó là một bé gái, không là một người cô gái, người
này đang nắm tay một đứa nhỏ, một lớn, một nhỏ thẹn thùng nhìn nàng.
"Miêu gia nói, mời ngươi ra ăn cơm sáng."
Cô gái thoạt nhìn không lớn, khoảng 16-17 tuổi, nhưng số tuổi thật cũng hơn 20, là dị năng giả
nhưng cấp bậc không cao, ở nơi này địa vị hẳn cũng không cao đi.
Nhưng nơi tụ tập người sống sót này, dường như không có người có thân phận đặc biệt cao.
Ngay cả lão Miêu người mang Chiến An Tâm tới đây cũng chỉ giống như một kẻ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529687/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.