"Nhất thời không cần vội vàng."
Lạc Phi Phàm quay đầu lại, đi lùi nhìn Tiểu Bạc Hà.
"Nhiều năm tấn công về phía nam như vậy, năm nay sợ lại không thể đi xa được, mọi người có thể nhẹ
nhàng một chút cũng không sao, haizzz, ta nói này, rốt cuộc ngươi thích người như thế nào?"
"Không thích."
"Như ta đây, ngươi cảm thấy thế nào?" "Không thích."
"Vậy ngươi thích người như thế nào?" "Không thích."
"Như ta đây? có thể suy xét một chút.". "Không thích."
"Đừng như vậy được không, ta soái như vậy, lại giữ mình trong sạch tới nay, ngay cả tay phụ nữ ta
cũng chưa từng cầm qua, không bằng ngươi để ta kéo tay đi?"
"Không."
"Không là có ý gì? Không kéo tay hay không cự tuyệt kéo tay? Ta đây có thể chạm đúng không."
Nói xong Lạc Phi Phàm trực tiếp bắt lấy tay Tiểu Bạc Hà, nắm chặt lấy. Nàng đứng yên tại chỗ, tức
giận nhìn trừng trừng vào hắn, hắn lại cười ngả ngớn, kéo nàng đi về phía trước.
"Tránh ra!"
Tiểu Bạc Hà kéo tay mình lại không cho hắn dắt. "Được, ta tránh ra."
Lạc Phi Phàm nắm chặt tay nàng đi về phía trước hai bước, thân thể kéo giãn khoảng cách với nàng
nhưng tay vẫn nắm lấy.
"Buông ta!" Nàng nổi giận."
"Buông tay, buông tay, ta buông rồi."
Giống như một người đàn ông vô lại, hắn lập tức buông tay nàng ra, nhưng đổi thành cánh tay khoác
lên vai nàng, kéo nàng đi phía trước.
Tiểu Bạc Hà nhắm mắt, quay đầu, ánh mắt tỏa định ở sườn mặt hắn, nàng cực kỳ tức giận, Lạc Phi
Phàm vậy mà không mang đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529633/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.