Trên thực tế hiện tại lời đồn đãi đã nổi lên bốn phía ở nơi tụ tập người sống sót, mọi người đều
đang suy đoán thân phận của người phụ nữ này, có thể là Tiểu Bạc Hà hồng nhân bên cạnh An Nhiên
trong truyền thuyết hay không, nếu thật là Tiểu Bạc Hà thì bọn họ phải bắt lấy cơ hội này, thể hiện
ân cần hay gì đó.
Nhưng cũng không xác định, không phải nói Tiểu Bạc Hà không bao giờ rời khỏi An Nhiên hay sao, là
một người rất trung tâm sao?
Trong sơn động rất yên tĩnh, phảng phất như chỉ có giá áo và quần áo treo trên đó, ai cũng không
nói gì, không khí lạnh buốt thổi vào đám người bên ngoài.
Có người lúng túng nói:
"Không bằng, chúng ta tới sau?" "Cũng tốt, cũng tốt."
Vị thủ lĩnh kia nhanh chóng mang theo đám người quay về, năng lượng ở nơi này quá cao, không phải
đám phàm phu tục tử bọn họ có thể trộn lẫn.
Qua hồi lâu sau, ngày đã càng sáng rõ, rốt cuộc Tiểu Bạc Hà mở miệng nói: "Còn muốn ôm bao lâu?"
Luôn muốn ôm! Lạc Phi Phàm thông minh nuốt xuống những lời này, chậm rãi buông lỏng hai tay ôm Tiểu
Bạc Hà ra, đau đớn trong đầu cũng giảm bớt một chút, hắn cúi đầu, nhìn thân hình dần thả
lỏng của Tiểu Bạc Hà, ủy khuất nói.
"Vừa rồi ta rất đau đầu." "Cách xa ta ra một chút."
Cách xa một chút sẽ không đau đầu! Tiểu Bạc Hà xoay người cầm chiếc ba lô lớn trong tay, vừa muốn
vác lên lưng đã bị Lạc Phi Phàm đoạt lấy, đeo lên lưng mình, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529632/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.