Thời gian trôi qua, năng lực tự khống chế của Tiểu Bạc Hà đã được cải thiện hơn rất
nhiều, đầu óc nàng càng thêm thanh tỉnh, chờ đến khi thân thể trở về bình thường, nàng vẫn túm lấy
tay áo của Lạc Phi Phàm như cũ, sau đó ngồi dậy nhìn Lạc Phi Phàm đang nhắm nghiền hai mắt.
Đã chết sao?
Nàng vươn một đầu ngón tay ra xem xét hơi thở của Lạc Phi Phàm, hắn vẫn còn chút hơi thở, sau đó
nàng đứng lên, đá tỉnh một người đàn ông nằm trên đất, cúi đầu quỷ mị nhìn người đàn ông dưới đất
bắt đầu mờ mịt tỉnh dậy, chỉ chỉ Lạc Phi Phàm đang nghiêng người nằm trên đất, thanh âm dát ách
nói:
"Cõng hắn, trở về." "Hắn, hắn phát sốt."
Đau đầu vừa mới đỡ mọt chút, vừa nói ra câu kia lỗ tai là ù lên, đầu đau như muốn nứt hắn đành phải
hô to:
"Được, a, đau quá, ta cõng, ta cõng!!!"
Lời này vừa thốt ra thì cơn đau đầu lại hết dần, bây giờ hắn mói minh bạch, sở dĩ đầu bọn họ đau
tới nứt ra như vậy là bởi vì cô nương như nữ quỷ này,
là dị năng của nàng.
Đây là loại dị năng gì chứ, căn bản không cần ra tay có thể làm người ta đau đầu muốn chết?
Gã đàn ông nhận mệnh, cẩn thận thấp thỏm cõng Lạc Phi Phàm lên, suy nghĩ hồi lâu trong lòng mừng
như điên, cô gái này chẳng lẽ là Tiểu Bạc Hà, thụ hạ của An Nhiên?
Là người trong truyền thuyết có thể cách không lấy vật làm người biến ngốc kia? Nghe nói nàng còn
có bản lĩnh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529624/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.