Mỗi năm khi đến quý sinh sản, toàn bộ nước sông dâng lên, những thế lực nhỏ phân tán này ăn đủ đau
khổ, bọn họ vì nơi cư trú của chính mình không thể không cầm vũ khí liều chết vật lộn với đám cá
biến dị, nhưng không được sự bảo hộ của căn cứ Thời Đại, không được cung cấp vật tư từ Tiểu Chu
thành, cũng không có người vận chuyển vật tư cho bọn họ.
Nếu bọn họ cần đồ dùng vật tư gì thì phải tới căn cứ Ngũ Lí Hương gần nhất để mua sắm.
Càng đừng nói tới tinh hoa của Phấn hoa, khó khăn lắm mới có một lọ, có được cũng trân trọng cất
giữ, người bị thương không phải người quan trọng đối với đoàn đội thì sẽ không lấy ra dùng.
Lại nói nơi này cả bọn họ không có tinh hoa của Phấn hoa, lần trước có một lọ đã dùng hết từ lâu,
hiện giờ còn chưa kịp tới căn cứ Ngũ Lí Hương để mua sắm.
Tuy rằng sinh hoạt chật vật ăn bữa nay lo bưa mai nhưng so với thế giới bên ngoài khu rừng cũng đã
tương đối an ổn, ít nhất ở nơi này, cây cối sẽ không chủ động công kích con người.
Mọi người nghe thủ lĩnh nói xong liền cầm thẻ tinh hạch của Lạc Phi Phàm để lại hắn ở tại bờ sông,
chuẩn bị nâng Tiểu Bạc Hà về nơi bọn họ tụ tập, nào biết rằng, Tiểu Bạc Hà trên cáng đột nhiên lăn
xuống mắt đất.
Có người vội đỡ nàng nhưng bỗng nhiên tai ù ù, ôm đầu quay cuồng tại chỗ, hô đau đầu.
Nhưng một người như vậy thì thôi đàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529623/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.