Tới ban đêm, những bông tuyết trắng muốt như lông ngỗng bay đầy trời, căn cứ Võ Xuyên nơi đã từng
phồn vinh hưng thịnh bậc nhất khắp nơi đều là tiếng súng, khắp nơi đều thanh âm tiếng lép
bép của ngọn lửa, cùng những tiếng vang của gạch đá nứt vỡ, vô số tiếng thét chói tai, tiếng
khóc thê thảm.
Tô Yên và Tô Viễn Sơn ôm hành lý, đi theo sau một đám người ra bên ngoài, Tô Yên
không phụ sự mong đợi của mọi người, bị đám đàn ông của Đại Hổ đoàn dùng như công cụ phát tiết áp
lực, lăn lộn mấy ngày, kéo chút hơi tàn cuối cùng cũng chờ được ngày lao ra khỏi thành.
Kỳ thật sự tình phát sinh tới tình trạng này cũng không còn gì để mất nữa, có mang theo ai hay
không mang theo ai đều không sao cả, mọi người đều tập hợp bên nhau, toàn bộ đều ùa ra ngoài, đám
người Đại Hổ đoàn cũng cần một ít thịt người để đưa cho đám cây cối ven đường,
Trong đám người hỗn loạn, Tô Yên ôm hành lý bị đám người va chạm đâm ngã trên mặt đất, đột nhiên
nàng ta nhảy dựng len, kéo một người phụ nữ đang cõng một đứa nhỏ sau lưng, đẩy mạnh vào bụi cỏ
đang giương nanh múa vuốt, sau đó đuổi kịp đám người người phía trước.
Tô Viễn Sơn cũng giống Tô Yên vừa thấy có thực vật duỗi về phía hắn, hắn liền đẩy người bên cạnh
lên chịu chết, cứ như vậy, hai cha con đi theo sau đoàn người nhảy vào trong rừng sâu.
Ánh lửa ở bốn phía, Tô Yên cắn răng trên đùi vết thương chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529610/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.