Đám chính khách của căn cứ Kim Môn cùng A Miểu, còn có An Nhiên nhìn về phía thanh âm
phát ra, thấy Triệu Như đứng phía sau bọn họ, sau Triệu Như là Lương Tử Ngộ với vẻ mặt đầy ý cười.
Triệu Như trừng mắt dựng lông mày đi về phía trước, chỉ vào đám người căn cứ Kim Môn giương giọng
nói:
"Ta không quen các ngươi nói chuyện giật gân như vậy, các người cảm thấy Bách Hoa thành của chúng
ta quá nhỏ, không có nhân viên nghiên cứu hay như thế nào? Vậy mà còn nói về chuyện thọ mệnh với An
Nhiên, các ngươi nhìn An Nhiên như vậy, so sánh với các ngươi bộ dạng nàng trông mới có 20 tuổi,
càng sống càng trẻ ra, các ngươi có thể trợn tròn mắt lên nói dối hay sao?"
"Có chuyện gì xảy ra, nói xem nào!"
An Nhiên đứng phía sau Triệu Như duỗi tay kéo kéo góc áo của nàng, sau đó sờ lên mặt mình, không
phải tự biên tự diễn làn da của nàng quả thực căng bóng trơn mịn, nhưng đây không phải gần đây mới
vậy, trước kia mặt nàng đã như vậy rồi.
"Đúng như lời ta nói."
Triệu Như nghiêng đầu nhìn thoáng qua A Miểu vẫn bộ dạng ôn hòa kia, rồi quay đầu nói với An Nhiên:
"Ngươi không phát hiện Bách Hoa thành của chúng ta, người lớn tuổi nhất đã qua sinh nhật lần thứ
101 hay sao? Hai ngày trước còn gia nhập đội ngũ ca múa của Tĩnh Huyên đó, còn nhảy cả một ngày ở
quảng trường, càng nhảy càng hăng say, càng sống càng tuổi trẻ, thoạt nhìn cũng chỉ hơn 80 tuổi,
lại tham gia ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529491/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.