An Nhiên gật gật đầu, tựa như đã hiểu, nàng cảm thấy trước mặt người thông minh không
cần phải nói dối, cho nên cũng không cường điệu gì, rốt cuộc căn cứ Võ Xuyên lấy viên tinh hạch kia
là giả.
"Không sai đích xác Bách Hoa thành muốn tấn công về phía nam, nhưng ta cự tuyệt làm điều đó với căn
cứ Kim Môn các ngươi."
"Vì sao?"
"Bởi vì ngươi cũng thấy được đi, một mình ta là có thể tấn công về phía nam, cho nên việc gì phải
cùng các ngươi? Không nói việc phải chiếu cố tính mạng của các ngươi còn phải lo lắng các
ngươi chọc dao nhỏ ở sau lưng a, phiền toái."
An Nhiên ăn ngay nói thật, nàng rất thưởng thức A Miểu, bởi vì trong đối thoại hắn có thể toàn bộ
ân ân oán oán thành mây khói thoảng qua, nàng nhìn ra được, chỉ có người vô tình mới có thể chân
chính trò chuyện vui vẻ với kẻ thù.
Như A Miểu này không thể làm bạn bè, không cẩn thận hắn có thể làm ra rất nhiều việc đáng sợ, nhưng
vẻ mặt, bộ dạng của hắn lại như không sao cả, phảng phất như chỉ là không cẩn thận phạm vào một sai
lầm nhỏ mà thôi.
Theo cách nói của An Nhiên, một mình Bách Hoa thành có thể đi về phía nam, làm cho nhóm chính khách
của căn cứ Kim Môn mỗi người đều hổ thẹn cúi đầu, nói thật, một người có thể tấn công về phía nam
kia là khái niệm gì, bọn họ không nghĩ ra được, cũng không thể làm được, nhưng An Nhiên, nàng nói
lời này ra, cũng không phải giả, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1529490/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.