Chương trước
Chương sau
"Ta đi nhiều nơi như vậy, kỳ thật đã thấy những nơi tụ tập người sống sót như căn cứ Thời Đại này,
rất nhiều rất nhiều nơi đã bắt đầu ăn thịt động vật biến dị, như là nơi tụ tập ở phía Nam kia..."
Chân Tuyết Cửu nói là nơi tụ tập ở phía Nam mà Trần Kiều mang Đường Ti Lạc tới, họ sống tụ tập
giống như người nguyên thủy.
"Ở nơi kia, tố chất thân thể của họ phát triển nhanh hơn những nơi khác một chút, có khả năng là
bởi vì họ vẫn luôn ăn thịt biến dị, còn có động vật biến dị ở phụ cận có cấp bậc cao hơn so với ở
nơi khác, nói tóm lại, tố chất thân thể đột biến, là một đại xu thế."
"Mặc dù vậy nhưng ta cảm thấy không hề có mỹ cảm."
An Nhiên cau mày, hồi tưởng lại đám người Cốc Tường trong đầu, một đám người với dáng người
cường tráng cao lớn, cả người đều là cơ bắp cuồn cuộn, có chút thoái hóa về người nguyên
thủy, đầu óc tựa hồ đơn giản hơn, muốn phụ nữ liền thẳng thắn đề ra, thậm chí dục vọng của bọn họ
đều bắt đầu trở nên mất khống chế.
Mà những người phụ nữ kia, cơ bắp ở cánh tay họ gồ lên, mỗi người đều giống như những người tập thể
hình đã lâu, mông lại tròn lại to, bộ ngực
căng phồng giống như hai quả cầu nước đong đưa, hơn nữa cằm của những người phụ nữ này rất thấp hàm
dưới có thể đụng đến bộ ngực lớn của mình, lúc đi đường nơi giữa hai chân còn chảy nước.

Những người đàn ông có nhu cầu thì họ cũng có nhu cầu, dục vọng cũng thường xuyên hơn so với trước
mạt thế.
An Nhiên không muốn thế hệ sau của nàng biến thành như vậy, ít nhất không muốn Oa Oa
biến thành hình tượng như vậy.
"Nếu tố chất thân thể không thể so với người khác thì chúng ta có thể đua về dị năng."
Nàng rất nghiêm túc tự hỏi về thế hệ đứa nhỏ giống Oa Oa, để dừng chân ở mạt thế này, thịt biến dị
khẳng định An Nhiên sẽ không để bọn nhỏ ăn, cho nên chỉ có thể huấn luyện họ nhỏ, huấn luyện dị
năng của chúng.
Cho nên nếu người ở bên ngoài có ăn thịt biến dị biến thành sài lang hổ báo, nhưng cấp bậc dị năng
của người Bách Hoa thành càng cường hãn hơn vậy đời sau của Bách Hoa thành có thể đặt chân tại mạt
thế chứ.
"Vậy để cho những thế hệ sau của Bách Hoa thành trở thành nhân vật da giòn như pháp sư ở mạt thế
này sao, An Nhiên, như vậy là điều tốt đối với bọn nhỏ của các ngươi hay sao? Ngươi phải nghĩ lại
đi, ăn thịt biến dị, thân thể biến hình, đây là phương hướng tiến hóa của nhân loại."
Chân Tuyết Cửu cắn đầu bút, bất đắc dĩ nhìn An Nhiên.
"Hơn nữa ngươi có nghĩ tới việc khi các ngươi ăn hết thịt đông lạnh, người của Bách Hoa thành
đã quen ăn thịt còn có thể quay về ăn thức ăn nhạt nhẽo không có mùi vị của thịt hay

không?
"...."
An Nhiên không có lời nào để nói, nàng yên lặng ngồi ôm Oa Oa ở trên đùi, nàng bắt đầu cảm thấy đây
thật đúng là một vấn đề lớn.
Là một pháp sư da giòn cũng không phải không có đường sống, nhưng xác thật không công bằng với bọn
nhỏ, những người khác đủ máu đủ sức mạnh đánh thế nào cũng không chết, pháp sư da giòn tuy rằng có
dị năng cường đại, nhưng một khi chạm vào liền treo, sau này còn có ai nguyện ý muốn tạo thành tổ
đội với người Bách Hoa thành đi đánh quái nữa?
Hơn nữa không ăn thịt thân thể không cường tráng được, ăn thịt thì sau khi ăn xong số thịt đông
lạnh này, sẽ nhịn không được muốn ăn thịt động vật biến dị, điều này phải làm sao đây?
Chiến Luyện cầm mấy cây thịt xiên đến, những miếng thịt trên xiên được hắn nướng mùi hương bay ra
bốn phía, trong lúc An Nhiên tự hỏi Chiến Luyện đã bón cho Oa Oa một miếng thịt nhỏ, ngay từ đầu Oa
Oa không dám ăn, sau lại há mồm ăn miếng thịt đầu tiên, lập tức thích, còn chỉ vào những miếng thịt
trên tay Chiến Luyện, luôn miệng kêu lên:
"Thịt, thịt, thịt thịt, ba ba, thịt, thịt. "
Lúc An Nhiên phục hồi lại tinh thần đã không kịp ngăn nữa rồi, Oa Oa đã yêu tư vị của thịt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.