Chương trước
Chương sau
Khi Vân Đào vừa trò chuyện vừa xoay người rời đi cùng với Hồ Chính, lãnh đạo của Tiểu
Chu Thành lại không nhúc nhích.
Hắn nhìn từng xe từng xe thịt đông kia, nuốt một ngụm nước miếng, trong không khí hương vị thịt
nướng bay tới, đó là Chiến Luyện đang bắt đầu nướng thịt cho An Nhiên và Oa Oa.
Hắn đi lên vài bước tới trước mặt An Nhiên, thân thể khô gầy bởi vì mùi vị thịt nướng mà hơi hơi
run rẩy.
"An Nhiên, ngài có thể bán sỉ chút thịt đông cho Tiểu Chu thành của chúng ta được không?"
Hồ Chính người phụ trách của căn cứ Thời Đại kia vốn dĩ đã chuẩn bị đi, vừa nghe vậy, ngừng hẳn câu
chuyện đang nói với Vân Đào, đột nhiên xoay người, trong mắt lộ ra hung quang nhìn lãnh đạo của
Tiểu Chu thành.
Trước khi hắn nói chuyện hợp tác với An Nhiên, hắn đã bàn bạc tốt với lãnh đạo của Tiểu Chu thành
để bọn họ thu mua thịt biến dị của căn cứ Thời Đại, kết quả vị lãnh đạo của Tiểu Chu thành này là
có ý tứ gì đây?
Còn may là An Nhiên lắc lắc đầu:
"Cái này không được, chế phẩm như thịt đây là ăn một ít thiếu một ít, thịt đông trước mạt thế là
không thể tái sinh, chúng ta lưu trữ cho chính mình." "Đúng vậy, không bán sỉ."

Bàn Tử ở một bên lại đến hát đệm, không sai biệt giống như kẻ phụ họa, thấy lãnh đạo của Tiểu Chu
thành muốn nói thêm gì đó, Bàn Tử đứng dậy bước hai bước tiến đến, kéo lấy hắn đi xuống, khuyên
nhủ:
"Ăn thịt biến dị cũng rất tốt, nếu các ngươi đã quyết định thu mua thịt biến dị của căn cứ Thời Đại
rồi thì không cần lại đánh chủ ý đến chút thịt đông lạnh này của chúng ta nữa."
"Nhưng mà. "
Thanh âm do do dự dự của lãnh đạo Tiểu Chu thành truyền đến, sau đó dần dần biến mất, kỳ thật hắn
còn muốn cọ sát cọ sát với An Nhiên một chút, tuy rằng Hồ Chính của căn cứ Thời Đại đã thuyết phục
bọn họ, nhưng cũng vì Tiểu Chu thành không còn biện pháp nào khác.
Người trong thành đã hơn một năm không được khai trai, nếu người ở căn cứ Thời Đại nói thịt biến dị
có thể ăn, còn có báo cáo chứng minh, vậy Tiểu Chu thành liền thu mua một chút thử xem xem.
Phàm là người, hiện tại có thể ăn đến thịt trước mạt thế ai còn muốn ăn thịt biến dị a? Thật sự
đúng như Bàn Tử nói, còn không biết ngày nào đó ăn thịt biến dị bị độc chết đâu a.
Nhưng Bách Hoa thành cũng chỉ có chút thịt đông như vậy, được dự trữ từ trước khi mạt thế, hiện tại
phỏng chừng cũng không tìm ra được loài động vật bình thường nào chưa bị biến dị, cho nên xác thật
là ăn một chút liền ít đi một chút, ăn hết là hết.

Thịt đông lạnh Bách Hoa thành sẽ không bán ra ngoài.
Đợi đến khi lãnh đạo của Tiểu Chu thành và người phụ trách của căn cứ Thời Đại bị Vân Đào và
Bàn Tử liên hợp mang đi xuống, phía sau An
Nhiên, Chân Tuyết Cửu vẫn luôn ngồi dưới đất viết bản thảo, lúc này mới ngẩng đầu lên, nói với An
Nhiên:
"An Nhiên, kỳ thật ngươi có nghĩ tới một vấn đề này không, Bách Hoa thành của các
ngươi chỉ ăn thịt đông lạnh trước kia mạt thế, mà người sống sót ở những nơi khác đã bắt đầu ăn
thịt biến dị, sau bao nhiêu năm nữa, thế hệ này của chúng ta sớm hay muộn cũng phải rời khỏi sân
khấu lịch sử, vậy thế hệ sau của Bách Hoa thành thì sao?"
"Thế hệ sau thì làm sao?"
An Nhiên cau mày xoay cổ nhìn sang Chân Tuyết Cửu.
"Thế hệ sau, ví dụ như thế hệ của con gái ngươi, thân thể một đám người đều nhỏ hơn so với người
bên ngoài, không có cơ bắp giống như người ở bên ngoài, đối với người bên ngoài, Bách Hoa thành này
của các ngươi đều là nhược kê."
An Nhiên không nói chuyện, cứ như vậy nhìn Chân Tuyết Cửu, hắn lại di chuyển cán bút trong tay,
biểu tình trên mặt không hề có ý tứ cười nhạo Bách Hoa thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.