Hồ Trinh vừa nghe Trần Kiều đặt A Văn ở đâu liền dừng lại, buông Trần Kiều ra, từ tay lái của An Nhiên rụt xuống, xoay người chạy đến cầu thang vận chuyển rác.
An Nhiên nhìn phía trước một đám tang thi đang lao đến, Oa Oa ở ghế sau như bị bừng tỉnh, bắt đầu lôi kéo yết hầu khóc gào lên, An Nhiên vội vàng khởi động xe, vươn đầu ra ngoài cửa sổ hô lên với Hồ Trinh:
"Ngươi đi đâu?"
Trong cầu thang hắc ám, bóng dáng gầy gầy nhược nhược Hồ Trinh như hòa làm một với bóng tối, nàng dừng bước, xoay người lại, đèn khẩn cấp trêи tường chiếu vào nhìn không rõ khuôn mặt nhưng hai hàng nước mắt lại có thể nhìn thấy rõ ràng, chỉ nghe được tiếng sụt sùi của Hồ Trinh nói với An Nhiên:
"Ngươi đi đi, ngươi mang nữ nhi đi tìm những người còn sống sót đi, đi tìm cuộc sống hạnh phúc đi, mặc kệ ta, ta muốn ở bên nhi tử của ta!"
Oa Oa ở ghế sau khóc đến lợi hại, đám tang thi cách xe An Nhiên càng ngày càng gần, có một vài con tang thi còn phát ra loại tiếng kêu "hô hô" như dã thú, làm hấp dẫn càng nhiều tang thi chạy lại đây, sau đó trong chốc lát, có một đám tang thi lớn chắn ở lối vào bãi đỗ xe.
Hiện tại tang thi thật sự sẽ phát ra tiếng kêu? Chúng lại tiến hóa? An Nhiên mở to hai mắt kinh ngạc, nhìn Hồ Trinh như không còn gì để mất xoay người, đi vào trong cầu thang chuyển rác, nàng gấp đến độ hét to một tiếng:
"Trinh tỷ! Từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/1528484/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.