Mộ Ngôn cầm một li cà phê, ngồi trên ghế đá ở quảng trường đi bộ lớn nhất thành phố. Chỗ này không lúc nào là vắng bóng người cả, mà trái lại đông như trẩy hội. Đa phần là từng tốp thanh niên nam có nữ có đi dạo với nhau. Cũng có những cặp đôi từ ngôn tình đến đam mỹ, bách hợp thường trực phát cẩu lương. Người đi một mình như Mộ Ngôn hầu như rất hiếm.
Mộ Ngôn giơ cái ngọc bội màu trắng, hình long uốn lượn lên xem xét. Đây là quà tặng của hai cô gái vừa rồi cho cậu. Nhìn thì có vẻ cậu được lời, được chụp hình miễn phí, hơn nữa còn được tặng quà, nhưng thực chất không phải. Sau khi nhìn thấy hình ảnh của mình, Mộ Ngôn liền chắc chắn, khi video quay lại buổi chụp hình cùng với những tấm hình đó được tung lên mạng xã hội, sẽ thu về lượt view cùng follow khủng, lợi nhuận mà hai cô gái kia thu về sẽ rất hậu hỉnh, hơn xa cái lợi mà cậu nhận được.
Cậu quả thật đã lâu không soi gương rồi, sau khoảng thời gian sinh tồn ở mạt thế Mộ Ngôn cũng quên luôn diện mạo mình năm hai mươi tuổi là thế nào. Nhưng chắc chắn một điều, gen nhà họ Mộ không phải siêu phàm thì cũng là thoát tục. Nhìn lão cha và đại ca là biết, có ai mà không soái tận trời đâu. Mẹ của Mộ Ngôn cũng là một đại mĩ nhân phong hoa tuyệt đại, nên cậu sinh ra cho dù giống cha hay mẹ thì đã định thừa hưởng dung mạo bất phàm. Không phải tự kỉ đâu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891330/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.