Lúc Mộ Ngôn tỉnh táo lại hoàn toàn thì hoàn cảnh xung quanh đã đổi khác.
Cậu thấy mình đang nằm trên một bãi cỏ non xanh mềm, nhìn thẳng lên trên là bầu trời xanh trong, khí hậu ôn hòa phất qua da cùng với bầu không khí trong trẻo thơm mùi cỏ khiến cậu thấy dễ chịu, thư thái vô cùng.
Nơi này xa lạ vô cùng.
Mộ Ngôn ngay lập tức trở nên cảnh giác. Cậu nhớ trước khi hôn mê mình vẫn còn ở trong phòng, tại sao tỉnh lại lại xuất hiện ở nơi này? Rốt cuộc nơi này là chỗ nào?
Trong thoáng chốc mơ mơ hồ hồ, đột nhiên đầu cậu bộc phát một cơn đau điếng dữ dội, lúc thì như bị cái gì đó nghiền ép, lúc thì như bị bổ đôi ra. Nói chung đau đớn thấu tận tâm can, đủ để trở thành nỗi ác mộng kinh hoàng. Bên cạnh cảm giác đau đớn đó dường như có cái gì đó được đưa vào đầu cậu, nói đúng hơn chính là tâm trí bị cưỡng ép nhồi nhét thêm một cái gì đó.
Cơn đau đến như bão bùng, đi như gió lốc. Sau khi cơn đau qua đi, đầu Mộ Ngôn vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cảm giác kinh hoàng đó, vẫn còn ong ong choáng váng.
Thế nhưng cậu lại có cảm giác mình hình như càng mẫn tuệ hơn, hay nói cách khác ý thức của cậu có thể phản ánh lại hết mọi thứ ở trong không gian này. Cậu cảm nhận được nơi này ngoài cậu ra thì không còn ai khác, cảm nhận được nhiều thứ ở trong này. Giống như ý thức của mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.