Mộ Ngôn nhìn bóng lưng rời đi của Mộ Hàn, một hồi lâu sau mới hồi thần.
Trong ánh mắt cậu không hẳn là vui vẻ nhưng phần nào tươi tỉnh lạ thường. Giống như mây mù bị một cơn gió nhẹ cuốn tan đi.
Mộ Ngôn trở về phòng mình, đang định tu luyện thì lại phát hiện ra không biết tự bao giờ Mộ Đình Phong đã ở trong này. Y đang thảnh thơi ngồi trên sofa đọc sách, nom trông nhàn tản như người đã về hưu.
Nhìn thấy y, trong lòng cậu một nửa yên bình một nửa là dậy sóng, thật kỳ lạ.
Cậu hỏi y: "Cha vào đây tìm con có chuyện gì ạ?"
Mộ Đình Phong: "Không có chuyện gì thì ta không được phép vào đây?"
Mộ Ngôn bật cười: "đây là phòng riêng của con đấy nhé, cha không cho con chút riêng tư gì cả."
"vậy con cũng có thể vào phòng riêng của ta như lần trước con đã từng, như vậy là hòa rồi phải không?"
chính là cái lần cậu vào phòng của Mộ Đình Phong mà bị bất tỉnh rơi vào trong bể tắm.
Mộ Ngôn trong lòng thấy hơi xấu hổ, bởi lần đó không được quang minh chính đại cho lắm. Cậu nhăn nhó mặt mũi nói: "Cha đừng nhắc lại chuyện đó nữa, lần đó không tính!"
Mộ Đình Phong nhún vai, đặt sách xuống, y không nói nhưng động tác của y giống như đang thể hiện thành lời: con thích thì ta chiều.
Mộ Ngôn đi tới ngồi xuống ghế cạnh y, đem một rổ trái cây trong không gian ra đặt trên bàn. dù cho phòng này ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chiem-huu/2891248/chuong-48.html