Chương trước
Chương sau
Chiến sĩ được nữ thần may mắn chiếu cố vẻ mặt cười ngây ngô, sau đó lại bị các chiến hữu chung quanh hâm mộ ghen ghét quần ẩu cho một trận.
Ôn Dao các cô cũng không ở lại bao lâu, đi dạo một vòng liền chuẩn bị trở về.
Lúc trở về bị sói con kia làm chậm trễ từng chút một, thật vất vả ra khỏi cổng sân huấn luyện, Hạ Y Huyên không khỏi trêu chọc nói:
"Dao Dao, ý chí em cũng quá sắt đá à nha, con sói con kia thật đáng yêu quá trời, nếu nuôi dưỡng cũng không tệ lắm đâu."
Ôn Dao lắc đầu: "Muốn nuôi chị nuôi đi."
Hạ Y Huyên nghĩ nghĩ chính mình đang nuôi dưỡng Cầu Cầu, vội lắc đầu: "Được rồi, một con chị sắp nuôi không nổi rồi, không dám nuôi con thứ hai."
Cũng không phải sao, thật cho rằng nuôi dị thú dễ dàng như vậy sao?
Cuộc sống tiếp theo, ngoại trừ Ôn Dao ở nhà minh tưởng tu luyện, ngẫu nhiên cũng sẽ đi ra ngoài dạo chơi cùng Hạ Y Huyên.
Dị năng càng đến hậu kỳ càng khó lên cấp, tốn hao thời gian càng nhiều, đến bây giờ Ôn Dao cũng chưa đến cấp bảy, vẫn chỉ ở hậu kỳ cấp sáu, những người khác đa phần quanh quẩn ở cấp bốn cấp năm, cực ít mới có số người đạt đến cấp sáu.
Nhưng dị năng cấp sáu của Ôn Dao mạnh hơn người cùng cấp nhiều, có thể so sánh với cấp bảy rồi.
Trận đánh tập trung mũi nhọn vào mấy quân đoàn Zombie còn sót lại trong Hoa quốc đã bắt đầu mở màn, chiến trường chủ yếu tập trung ở vùng phía Đông trung bộ Hoa quốc, dù sao trước tận thế khu vực đó là nơi có nhân khẩu nhiều nhất đấy.
Tuy nhân khẩu vùng phía nam không ít, nhưng vì nguyên nhân địa hình, rừng núi nhiều, sinh vật biến dị cũng rất nhiều, trái lại không có quân đoàn lớn, mà có không ít bầy Zombie phân bố nhỏ lẻ bốn phía.
Căn cứ Nam Bình một phần chiến sĩ đã bắt đầu xuất động tìm kiếm những bầu Zombie kia, mà quân đoàn dị thú mới thành lập bắt đầu phát huy tác dụng không nhỏ trong đó.
Lần hành động Ôn Minh cũng không để Ôn Dao tham gia, chỉ khi nào gặp phải tình huống nguy hiểm khẩn cấp, phát ra tin tức cầu cứu, mới có thể để Ôn Dao cùng Đại Hoàng đi cứu người.
Một tới hai đi, uy vọng Ôn Dao trong quân đội càng ngày càng cao, không ít binh sĩ trực tiếp "vứt bỏ" đoàn trưởng Ôn của bọn họ, đem Ôn Dao một cô bé chỉ mới mười hai tuổi trở thành mục tiêu phấn đấu của bọn họ, căn cứ Nam Binh càng xuất hiện không ít công tích vĩ đại của Ôn Dao.
Mỗi lần Hạ Y Huyên đều hưng phấn đến nói cho Ôn Dao biết có bao nhiêu truyền thuyết về bản thân Ôn Dao, nhưng Ôn Dao căn bản không để trong lòng, có đôi khi đi ra ngoài gặp được những ánh mắt kỳ kỳ quái quái cũng không để ý, mỗi ngày cứ từng bước hoàn thành mục tiêu cùng nhiệm vụ mình định ra.
Ôn Minh đã từng nói về phương diện này với Ôn Dao, hơn nữa giọng điệu còn rất áy náy, nhưng Ôn Dao căn bản không cảm thấy có chuyện lớn gì, dù gì chỉ là một vài người và chuyện râu ria, chỉ cần không quá mức ảnh hưởng đến mình là được rồi.
Mà ngoại trừ vây quét Zombie, gần đây mấy căn cứ lớn cũng đang thảo luận làm sao trùng kiến lại vấn đề giao thông.
Mười căn cứ lớn và một vài căn cứ cỡ trung cách nhau khá xa, lui tới vô cùng bất tiện, ngoại trừ ngẫu nhiên dùng phi cơ, đa phần đều thông qua xe vận chuyển.

Trên bầu trời... còn phải lo lắng gặp phải bầy chim biến dị trên không trung, đặc biệt nếu gặp phải dị thú biết bay có tính tấn công mạnh, cơ bản đều là người hủy cơ vong.
Hơn nữa máy bay đối với phi công yêu cầu rất cao, bây giờ thật đúng là không tìm thấy nhiều phi công như vậy, bồi dưỡng mới lại tốn nhiều thời gian lại cố sức, chuyện này có thể lên kế hoạch cho sau này.
Trên đất liền, đường bộ tốn thời gian quá dài, cần dị năng giả có thực lực cường đại hộ tống, đường sắt lại lo lắng gặp phải sinh vật biến dị công kích.
Đặc biệt là phía nam, đường rây phải đi xuyên qua rất nhiều vùng núi, dễ dàng gặp phải sinh vật biến dị tập kích.
Cuối cùng mọi người đem mọi ánh mắt phóng xuống mặt đất, bàn bạc muốn thành lập con đường dưới mặt đất, bắt đầu kết nối tất cả các căn cứ với nhau, giống như tàu điện ngầm trước tận thế.
Đây không phải chỉ cần động động mồm mép có thể thành lập xong được, trong này liên quan đến rất nhiều phương diện tri thức cùng nội dung, còn có đủ các vấn đềm không phải vô cùng đơn giản là có thể giải quyết được.
Mà gần đây Ôn Minh vẫn luôn bàn bạc vấn đề này với Tề Cảnh Huy và nhà họ Ôn, dù sao một mình một căn cứ không thể làm hết tất cả các mặt, bọn họ cần hỗ trợ cho nhau.
Vây quét Zombie tiến triển rất thuận lợi, đặc biệt dưới sự ra sức của lượng lớn vũ khí kiểu mới và các loại thuốc, cộng thêm có lồng năng lượng bảo hộ, đại quân Hoa quốc như thế chẻ tre, liên tục tiêu diệt hai quân đoàn Zombie cỡ lớn.
Ôn Minh báo cáo kỹ càng về sự kiện vua Zombie hệ lôi kia, may mắn chính là, những người khác trong quá trình tác chiến cũng không phái hiện Zombie cùng loại như thế, cho dù nói thế nào, đây cũng là một tin tức tốt.
Thời gian tiến vào tháng tám, khí hậu tỉnh Vân ẩm ướt oi bức, muỗi sinh sôi với số lượng lớn, chung quanh căn cứ Nam Bình xuất hiện không ít côn trùng biến dị mới, có vài loại có độc tính cao.
Ôn Minh tạm hoãn nhiệm vụ Zombie ở căn cứ, chờ sở nghiên cứu nghiên cứu chế tạo thuốc diệt muỗi mới nhất.
Căn cứ Nam Bình trên một mảnh đất trống vùng phía nam khu quân đội, đột nhiên có một trận gió lớn nổi lên, khí trời nóng bức khiến luồng gió này cũng mang theo hơi nóng.
Chiến sĩ canh gác chung quanh thấy nhưng không thể trách, ngược lại dùng ánh mắt nhiệt tình nhìn giữa không trung, thẳng đến khi một bóng dáng màu vàng cực lớn từ trên trời giáng xuống.
Đại Hoàng thu hồi cánh lắc lắc đầu, thời tiết nóng như vậy thật không muốn đi ra ngoài chút nào, dù cho chính mình có thể tự tạo gió mát nhưng nó cũng không vui.
Một chiến sĩ trẻ gần đó hô về phía Ôn Dao trên lưng Đại Hoàng: "Dao Dao em đã về rồi! Đám độc trùng đã tiêu diệt rồi à?"
Cách căn cứ không đến mười km xuất hiện một đám độc trùng biết bay, độc tính mạnh hơn nữa tính tình táo bạo, trước mắt thuốc giải độc không thể giải trừ độc tính của nó, hơn nữa thuốc sát trùng không có bao nhiêu tác dụng với bọn chúng.
Một tháng nay đám độc trùng kia khiến không ít dị năng giả đi ngang quá đó bị thương, nghiêm trọng còn tử vong luôn.
Vì an toàn của căn cứ, Ôn Minh để Ôn Dao đi giải quyết đám độc trùng này.

"Vâng."
Ôn Dao nhẹ gật đầu, gϊếŧ hết đa phần, sau đó còn bắt lại một ít, đợi lát nữa đưa đến sở nghiên cứu cho bọn hắn làm nghiên cứu.
Nhìn thoáng qua mặt trời trên đỉnh đầu vài người binh sĩ bình thường đang đứng nghiêm canh gác, quân trang trên người bọn họ đều bị mồ hôi thấm ướt, dán chặt vào trên người, mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống đất, bờ môi đều có chút trắng bệch.
Ôn Dao sờ lên Tiểu Tiểu trên cổ tay, một luồng mát lạnh đột nhiên xuất hiện, bên người vài binh sĩ bỗng nhiên xuất hiện một ít khối băng, mang đến tia cảm giác mát lạnh cho không khí khô nóng lúc này.
Khối băng cũng không nhiều, nhưng cũng đủ làm cho vài binh sĩ thoải mái không ít.
Không chờ bọn họ nói gì, Đại Hoàng tung người nhảy lên, rất nhanh đã biến mất trước mắt bọn họ.
Ôn Dao trước đi đến viện nghiên cứu, giao hàng mẫu đông lạnh cho đám nghiên cứu viên kia, sau đó đi đến phòng thí nghiệm của chính mình chú ý đến nghiên cứu báo cáo dị thực mình thu thập được, cuối cùng đi đến văn phòng của Ôn Minh.
Cho dù nói thế nào, nhiệm vụ hoàn thành, Ôn Dao phải đi làm báo cáo —— tuy gần đây báo cáo của Ôn Dao ngắn gọn cực độ, ngắn gọn đến mức khiến người ta tức lộn ruột.
Ôn Minh nhìn có vẻ hơi có tâm sự, đôi chân mày nhíu chặt vào nhau, ngay cả nhìn thấy em gái bình an trở về cũng không thấy thả lỏng bao nhiêu.
Ôn Dao nhìn chằm chằm vào mặt Ôn Minh một hồi lâu, đột nhiên mở miệng nói: "Anh, anh già rồi."
Hả?
Ôn Minh bị em gái đột nhiên xuất hiện ghét bỏ chấn kinh rồi, vẻ mặt cậu ngây ngốc nhìn Ôn Dao, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.
Chẳng lẽ em gái ghét bỏ mình già?
Không đúng, cậu mới hai mươi mốt tuổi thôi mà, là căn cứ trưởng trẻ tuổi nhất trong mười căn cứ lớn có được không!
Không đợi Ôn Minh nói cái gì, Ôn Dao duỗi ngón tay chỉ vào mi tâm của cậu, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Đều có nếp nhăn rồi."
Ôn Minh đưa tay sờ mi tâm của chính mình, vội vàng nơi nới lỏng chân mày, còn dùng tay vuốt vuốt mi tâm.
Cậu cảm thấy cái này không thể trách mình, lúc ấy tiếp nhận quân đoàn dị năng căn cứ Hoa Nam áp lực cũng không nhỏ, hơn nữa vì để ngăn chặn đám binh sĩ kia, sắc mặt cậu càng nghiêm nghị, dùng vẻ mặt cứng rắn biểu hiện uy áp.
Bây giờ lại phải quản lý toàn bộ căn cứ, chuyện phiền lòng một đống lại chồng một đống, cả ngày không yên tĩnh.
Tuy những chuyện khác đã có Thích Huân và những người khác hỗ trợ, trong quân khu cũng có phụ tá, nhưng cậu cũng không thể bỏ mặc hoàn toàn, cho nên thời gian cau mày càng ngày càng nhiều, nếp nhăn đều chen chúc đi ra, còn bị em gái ghét bỏ nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.