Chương trước
Chương sau
"Tư —— "
Tay phải Mạo Đan Uy dùng sức siết chặt, hai viên thú hạch chạm nhau phát ra tiếng vang chói tai bén nhọn.
"Dị thú cấp cao? Dị thú cấp cao gì?"
Tất nhiên hắn biết bên người Ba Cương có con cự mãng biến dị, nhưng hắn cũng không để vào mắt, chỉ là một con rắn có tính công kích vật lý mà thôi.
Nhưng lần này đối phương lại có thể xuất hiện vài con dị thú cấp bậc cao, lại còn là tên bộ đội Ba Cương kia, từ lúc nào dị thú cấp cao xuất hiện đầy đường như vậy rồi hả?
Sau lưng người đàn ông trả lời sớm đã chảy ra mảng lớn mồ hôi lạnh, hắn tận hết khả năng cúi đầu, dùng âm thanh nhẹ nhàng nhất để trả lời:
"Hình như có con nhện biến dị, gấu chó biến dị, còn có chim bay và một dị thực cấp cao..."
"Vì sao chúng ta không nhận được chút tin tức gì?!"
"Cái này... Cái này... Em hoài nghi có thể là của người Hoa quốc bọn hắn mời đến đấy."
Lại là người Hoa quốc chết tiệt!
Mạo Đan Uy mím môi, mặt mũi đầy âm trầm, cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, một hồi lâu mới lên tiếng: "Thông báo tiến sĩ Lai, để hắn thả những vật kia ra cho tao."
"Cái này... Lão đại, những vật kia... Còn không hoàn toàn chịu sự khống chế! Nếu thả ra chắc chắn không phân biệt địch ta, đến lúc đó cho dù có thắng chúng ta cũng tổn thất không ít!"
Mạo Đan Uy lạnh lùng lườm người vừa nói chuyện, trong mắt âm lãnh đầy ác độc, dọa đối phương lập tức im bặt luôn.
"Hừ, đây không phải do những kẻ kia quá vô dụng hay sao, chút ấy người cũng đỡ không nổi, tại sao tao phải thả những thứ kia ra? Người vô dụng chết thì chết thôi, đến lúc đó bắt tiếp là được."
Mạo Đan Uy nói mà không có người nào dám phản bác, hắn nói tiếp: "Còn có, nếu như gánh không được, cứ để bọn hắn ăn loại thuốc tiên tao mới nghiên cứu chế tạo ra."
Thuốc tiên mới nghiên cứu chế tạo...
Thứ kia vốn chẳng phải thuốc tiên gì cả!
Trong phòng có người khác hiểu rõ ràng loại thuốc vừa mới nghiên cứu tác hại thế nào, nó kích phát tất cả tiềm năng của dị năng giả, làm cho dị năng giả bộc phát ra uy lực vài lần.

Nhưng nó sẽ nghiền ép dị năng giả ra một tia tiềm lực cuối cùng, khi tất cả tiềm năng đều bị nghiền áp, người đó cũng sẽ chết, căn bản không giống các loại thuốc khác còn có khả năng sống sót.
Thứ kia căn bản chính là phương thức tập kích tự sát!
Nhưng hắn cái gì cũng không làm được, hắn cũng không muốn đi theo kẻ cùng hung cực ác như Mạo Đan Uy, chỉ là hắn đã nhiễm loại thuốc phiện kiểu mới này, phải dựa vào thứ Mạo Đan Uy cung cấp mới có thể tiếp tục sống sót, rất nhiều chuyện căn bản không có cách nào.
Rất nhanh đã có người đi ra ngoài chấp hành mệnh lệnh của hắn ta, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, mọi người tâm tư khác nhau, không có người lại mở miệng nói chuyện.
Mạo Đan Uy cảm thấy sự tình có chút vượt qua sự khống chế của hắn rồi, khí thế đối phương hung mãnh, lúc trước hắn làm chút chuẩn bị kia căn bản không có tác dụng quá lớn...
Mạo Đan Uy rơi vào suy nghĩ của mình, trong đầu từng cách nghĩ xuất hiện lần lượt, còn chưa chờ hắn nghĩ rõ, chỉ nghe bên ngoài truyền đến vài tiếng gầm của thú lớn, đồng thời ánh lửa bên ngoài cửa sổ lập lòe, dị năng va chạm nhau phát ra âm thanh nổ tung!
Mạo Đan Uy đứng bật dậy, gương mặt tràn đầy ngưng trọng bước nhanh ra ngoài biệt thự.
Bên ngoài biệt thự có một bể bơi hình bầu dục cực lớn, bể bơi đã sớm bị Mạo Đan Uy cải tạo qua, thuận tiện cho cá sấu biến dị ra vào.
Mà lúc này nó bò lên trên bể bơi, đang đối chiến với một con rắn trắng biến dị khổng lồ có thân eo thô to còn hơn thân thể nó.
Bên kia, bảy tám tên dị năng bảo tiêu càng không ngừng phóng thích dị năng lên bầu trời, mượn ánh trăng cùng phóng xuất ra con rồng lửa, có thể nhìn thấy rõ ràng một con hổ biến dị khổng lồ mọc ra đôi cánh cực lớn đang không ngừng né tránh.
Con dị thú này từ đâu xuất hiện?
Gương mặt Mạo Đan Uy tràn đầy ngưng trọng nhìn hai phe đối chiến, hai mắt nhíu lại, quay người đi vào bên trong biệt thự.
Đáng tiếc, hắn vừa mới nhấc chân đi một bước, liền phát hiện góc tường bên kia biệt thự có một cô bé mặc trang phục ngụy trang đứng đấy.
Ánh đèn nhu hòa trong phòng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng một phần góc tường, nửa thân thể Ôn Dao ẩn trong bóng tối như bóng ma, nhìn không rõ tướng mạo.
"Mày là ai!"
Sau lưng Mạo Đan Uy có một người đứng ra, cau mày quát với Ôn Dao.
Ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng người trong phòng lão đại, sau đó lại nhớ đến thật ra Mạo Đan Uy cũng không trọng nữ sắc, nhiều khi bắt được nữ nô ɭệ đều phân cho cấp dưới.
Quan trọng hơn, quần áo đối phương mặc khác biệt không ít với bọn hắn, chẳng lẽ đây cũng là người đánh căn cứ lần này?

Ôn Dao đi lên phía trước hai bước, cả người bại lộ dưới ánh đèn, trang phục chỉnh tề và khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ của Ôn Dao cũng làm cho một đám người ngây người ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi.
Trong nháy mắt nhìn thấy toàn bộ Ôn Dao, cả người Mạo Đan Uy bắt đầu kéo căng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, cả người như lâm đại địch.
Ở trong tận thế lăn lộn lâu như vậy, Mạo Đan Uy chiếm đoạt những thứ của trùm buôn thuốc phiện khác cùng thế lực võ trang thành lập nên vương quốc của mình cũng không chỉ dựa vào vũ lực của hắn, càng quan trọng hơn đầu óc của hắn không ngốc.
Cho dù Ôn Dao nhìn có vẻ cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng Ôn Dao đột ngột đi ra từ chỗ này thì bản thân cũng đã nói rõ vấn đề, nghĩ kỹ dị thú đột nhiên xuất hiện, quả thật vô cùng đáng sợ!
"Người Hoa quốc?"
Lần này Mạo Đan Uy nói rất chuẩn tiếng Hoa, hắn nghĩ đến tên đối thủ một mất một còn Ba Cương mời đến viện quân Hoa quốc, hoài nghi cô bé kỳ quái này chính là một người trong số đó.
Ôn Dao lại không gật cũng không lắc đầu, Ôn Dao liếc nhìn Mạo Đan Uy, ngón tay khẽ nâng, mũi tên nước dày đặc xuất hiện từ trong không trung hiện ra trước mặt Ôn Dao, cấp tốc lao về phía đối diện!
Ặc, một câu không nói đã ra tay là thao tác quỷ gì vậy!
Ý nghĩ đầu tiên của Ôn Dao chính là ra tay đánh cho đối phương trở tay không kịp, nhưng bọn hắn là người đã trải qua sóng to gió lớn, trong thời gian kinh hoảng ngắn ngủi đã rất nhanh phản ứng kịp, một mặt cho tường đất dày đặc mọc lên, chắn trước mặt bọn hắn.
Nhưng rất hiển nhiên bọn hắn đã đánh giá thấp uy lực những mũi tên nước này, tường đất cùng mũi tên nước rậm rạp chằng chịt va chạm nhau trong nháy mắt đó đã nổ tung, trong khoảnh khắc đó bị chia năm xẻ bảy, sau đó mũi tên nước tiếp tục không có bất kỳ trở ngại phóng tới bọn hắn!
Mạo Đan Uy biến sắc, tay hắn vung lên, con rồng lửa cực lớn xuất hiện, hỏa diễm cực nóng xua đuổi một mảnh hắc ám của nơi này, mở to miệng rộng gầm thét đánh tới mũi tên nước!
Mũi tên nước gặp phải hỏa diễm bắt đầu bốc hơi, phát ra tiếng vang xì xì, chung quanh bắt đầu xuất hiện sương trắng nhàn nhạt.
Tất cả mũi tên nước đều đập lên rồng lửa, đồng thời làm cho thể tích rồng lửa co lại đi một chút, nhưng rồng lữa cũng không biến mất, mà phóng đi về phía Ôn Dao ở đối diện!
Nhìn rồng lửa trong nháy mắt nuốt hết cả người Ôn Dao, người đứng phía sau Mạo Đan Uy đều thở phào một hơi.
Nhìn cũng chả có gì đặc biệt.
Còn có người trừng mắt liếc nhìn người phóng thích tường đất, uy lực phòng ngự tường đất này cũng quá kém, nếu không phải lão đại phản ứng nhanh, nói không chừng bọn hắn đã bị chọc thành tổ ong vò vẽ rồi.
Chỉ có mấy người sắc mặt đầy ngưng trọng, cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, đặc biệt là Mạo Đan Uy, hắn nhíu mày nhìn qua một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt kia, ánh mắt dưới ánh lửa chiếu rọi đen tối không rõ suy nghĩ.
Hỏa diễm không có năng lượng tiếp tục cung cấp bắt đầu biến mất, làm cho tất cả mọi người giật mình chính là, sau khi hỏa diễm biến mất, vậy mà đối phương lông tóc không chút tổn thương đứng ở trước mặt bọn hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.