Chương trước
Chương sau
Trong khoảng thời gian này Thor vẫn luôn ở bên trong chiến hạm, ăn gì cơ bản đều là Karl phải người máy đi ra ngoài vớt một ít động vật biển cấp thấp, vì để tránh gặp phiền phức, bọn hắn rất ít chủ động đi trêu chọc những động vật biển cấp cao kia.
Làm đồ ăn chính là người máy đầu bếp bên trong chiến hạm, bát chích tượng chương cá trảo (Editor: chắc là làm cá quá hoặc là cách nấu cá) đều do người máy linh hoạt xử lý đủ loại nguyên liệu nấu ăn, dựa theo chương trình lúc trước tiến hành xào nấu.
Ôn Minh đã từng thấy máy móc làm ra đồ ăn không ra hồn, không nghĩ đến trên thực tế hương vị lại rất tốt, nhưng có mấy món không biết dụng loại gia vị gì, cảm giác có là lạ đấy.
"Mấy món này đều dựa vào phương pháp nấu ăn của người trái đất các người đấy, hai người nếm thử thấy thế nào?"
Trước đó Thor và Karl đã thu gom được không ít tư liệu tương quan của trái đất, trong đó có phần lớn về nấu nướng mỹ thực đấy.
Phần đông các tinh cầu ở Tinh Minh, đều có các nền văn minh khác nhau, tự nhiên phương pháp chế tác đồ ăn cũng rất đa dạng, thậm chí có một vài tinh cầu nổi tiếng là mỹ thực của Tinh tế đấy.
Nhưng cho dù như vậy, một vài phương pháp nấu ăn mỹ thực của trái đất cũng làm hai mắt Thor tỏa sáng đấy, quyết định mang về Tinh Minh nghiên cứu kỹ càng, nói không chừng còn có thể mở ra từ điển món ăn mới.
Nghĩ vậy Thor lại thấy hơi đáng tiếc, mạng internet đã tê liệt, hắn tìm được sách dạy nấu ăn cũng không nhiều, còn có một ít sách vở. Nghe nói chỉ riêng Hoa quốc, trước tận thế có bốn cuốn từ điển lớn về món ăn, còn chưa kể đến các món quà vặt cùng cách điều chế bí chế độc môn của dân gian khác, nghĩ lại đã làm cho người chảy nước miếng.
Đặc biệt là một vài cách điều chế độc môn, đa phần sau này đều thất truyền đó, ngẫm lại đã cảm thấy đau lòng ah!
Thor nghĩ làm sao mình không đến tinh cầu này sớm một chút, nếu đến sớm, một lần nữa cho hắn chút thời gian, hắn nhất định sẽ ghi chép lại tất cả sách dạy nấu ăn rồi!
"Đúng rồi, hai người xem lại cái này, nghe nói món này rất nổi tiếng ở trái đất các người, tên cũng rất có ý thơ —— 'Ngưỡng vọng tinh không" đại biểu các người hướng đến và sùng kích với vũ trụ bao la. Tôi cố ý để Karl sao chép sách dạy nấu ăn đưa vào chương trình, các người nhanh nếm thử đi, xem có giống hương vị các người làm không!"
Thor nhiệt tình giới thiệu một món mới ra lò, chờ hai vị khách cho đánh giá. Hắn cảm thấy món ăn này cho dù là trang trí hay ngụ ý đều rất có ý nghĩa đấy, có lẽ hương vị cũng không tệ.
Ôn Minh nhìn sâu biển không biết tên như bánh mì dựng ở bên trên, miệng rộng mở ra, lộ ra hàm răng sắc bén, cả người trầm mặc.
Thực đơn trên trái đất thiên thiên vạn vạn, tên Thor kia tại sao phải chọn loại "Hắc Ám liệu lý" này?!
Cho dù Thor nói thế nào, Ôn Minh đều từ chối thử món cải tiến của bản "Hắc Ám liệu lý", cuối cùng lừa dối Thor tự mình nếm thử trước.

"Hương vị có chút là lạ, nhưng tôi nghĩ có thể sẽ có người ở những tinh cầu khác yêu thích đấy."
Tuy không hợp khẩu vị của Thor, nhưng Thor cảm thấy hoàn toàn có thể đem về Tinh Minh sau đó cải tiến cải tiến chút.
Bây giờ Thor rất hiểu giao tình trên bàn ăn của người Hoa quốc, vừa vui chơi giải trí vừa trò chuyện với Ôn Minh về một vài chuyện không khẩn yếu, lơ đãng nhắc đến đủ loại cuộc sống và khoa học kỹ thuật ưu việt của Tinh Minh, còn có rất nhiều điều kiện có lợi cho việc tu luyện, thậm chí còn kể về lịch sử phấn đấu của một vài tấm gương thiên phú trác tuyệt ở những tinh cầu nghèo khổ lạc hậu.
Thor không biết Ôn Minh đến cùng có hiểu ý trong lời nói của hắn không, nếu muốn em gái cậu ấy càng phát triển hơn, nên cùng hắn đi Tinh Minh là tốt nhất, ở lại trái đất hoàn toàn chỉ mai một tư chất và thiên phú của cô bé mà thôi!
Nhưng chỉ là mình có nói thế nào, Ôn Minh cũng không nói tiếp, luôn tio2m lời chuyển đề tài sang hướng khác.
Thor có chút sốt ruột, hôm nay là cơ hội cuối cùng rồi, hắn lập tức phải trở về Tinh Minh, ai biết lúc nào mới có thể đến nữa?
Mặc dù bảo hắn cưỡng ép mang người đi cũng được, nhưng hắn là người đầu tư mới không làm chuyện gây thù chuốc oán như vậy! Tự nhiên hy vọng Ôn Dao cam tâm tình nguyện cùng đi với hắn.
Ôn Minh khoanh tay nhìn hắn đều không nói tiếp, Thor có ý định nói thẳng ra.
"Ôn Minh, tôi muốn nói với cậu một chuyện, về Dao Dao, tôi muốn..."
"Đợi chút!"
Thor vừa mới mở miệng, chuyện cụ thể còn chưa nói xong đã bị Ôn Minh đưa tay cắt ngang.
"Tôi biết rõ anh muốn nói cái gì, nhưng tôi không đồng ý."
"Cậu xác định biết rõ tôi muốn nói chuyện gì?"
Thor hơi nhíu mày, còn tưởng rằng đối phương nghe không hiểu, thì ra là giả ngu.
"Đương nhiên tôi biết rõ, nhưng tôi không cho rằng bây giờ Dao Dao theo anh trở về là chuyện tốt."

Trước kia Ôn Minh đã mơ hồ có ý nghĩ này, chỉ có điều hôm nay mới được xác nhận.
Dù sao cho dù nói thế nào, có đôi khi Thor đối xử với Ôn Dao quá mức nhiệt tình, cho dù là huấn luyện nghi tinh thần lực hay xe bay, nói tặng là tặng.
Tuy hắn cũng nhận thức em gái của mình đáng yêu nhất, sủng như thế nào đều nên phải làm đấy, nhưng chuyện này cũng không đại biểu cậu không lưu tâm.
Hơn nữa giao dịch giữa Thor và cậu cũng thuận lợi, đa phần trong mắt cậu đều rất công bằng, cậu cũng không nhận ra đây là Thor bị khuất phục bởi mị lực của mình, nhất định có chỗ cầu, mà "cầu" này, chỗ mấu chốt chính là trên người Ôn Dao.
Dù cho Thor nói ba hoa chích chòe thế nào, Ôn Minh cũng đồng ý cho em gái đi Tinh Minh, ít nhất không phải bây giờ.
Tuy bây giờ bọn họ ở trong tận thế, nhưng giai đoạn khó khăn nhất đã qua, giá trị vũ lực của Dao Dao trước mắt trên trái đất đứng số một số hai đấy, có rất ít thứ gì có thể uy hiếp Dao Dao.
Cộng thêm có cậu và nhà họ Hạ và nhà họ Tề bảo hộ, hoàn toàn có thể để em ấy ở phía sau làm chuyện mình muốn làm, sẽ không đứng trên vị trí khiến người khác đỏ mắt, cũng không cần lo lắng những kẻ kia đâm sau lưng.
Đi Tinh Minh thì không nhất định như thế, dù cho Thor có cam đoan, đi ra ngoài cũng chỉ ăn nhờ ở đậu. Hơn nữa nghe nói Tinh Minh cường giả như mây, cá tính em gái nhà mình cũng sẽ không có người xử lý quan hệ nhân mạch, huống chi bây giờ Dao Dao mới mười hai tuổi, nói thế nào cũng chỉ là đứa trẻ choai choai, đến lúc đó bị khi dễ sỉ nhục làm sao bây giờ?
Hơn nữa, chiến tranh ở Tinh Minh còn chưa đánh xong đâu, vẫn nên ở trái đất tốt hơn.
Về phần sau này... trong lòng cậu mơ hồ có ý nghĩ khác, nhưng vẫn chỉ là hình thức ban đầu, còn cần thời gian hoàn thiện nữa.
"Bây giờ? Bây giờ không đi còn đợi đến lúc nào?"
Trong nháy mắt Thor đã bắt được từ mấu chốt trong lời nói của Ôn Minh: "Bây giờ tôi đi không nhất định sẽ trở về đấy, không phải Hoa quốc các người có một câu thành ngữ sao, 'Qua thôn này, không còn khách điếm nữa', cơ hội đã qua là mất đấy!"
Thấy Ôn Minh không nói lời nào, Thor tiếp tục nói: "Hoặc cậu lo lắng Dao Doa đi Tinh Minh sẽ sinh hoạt không tốt? Cậu yên tâm, tôi có thể cam đoan, tôi..."
"Bộp~!" Một tiếng vang nhỏ, đã cắt đứt lời Thor nói... hai người nhìn qua tiếng vang, lại phát hiện Ôn Dao đặt mạnh dao nĩa trong tay xuống bàn cơm phát ra âm thanh đấy.
"Tôi nói..." Ôn Dao ngẩng đầu, ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa Thor và Ôn Minh vài vòng, giọng nói Ôn Dao bằng phẳng, không nhanh không chậm nói: "Hai người nói nhiều như vậy, không nghĩ nên hỏi ý kiến của tôi à?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.