Thiệu Văn cảnh giác cả một đêm, nhưng chuyện gì cũng không xảy ra, ngày hôm sau trời vừa sáng, vì tránh ăn bữa sáng bọn Tống Huy chuẩn bị cho họ, Thiệu Văn bảo mọi người sớm ăn chút gì đó.
Kỳ quái chính là sáng sớm cũng không có người đến, Thiệu Văn không rõ ràng cách thức của đối phương, cũng không hành động thiếu suy nghĩ, mà tiếp tục chờ ở trong phòng, khoảng chín mười giờ, Tống Huy mang theo mấy người vội vã chạy đến.
Trò chuyện đơn giản vài câu, khuôn mặt hắn đầy u sầu, nhìn Thiệu Văn muốn nói lại thôi, dường như xảy ra chuyện gì khó mở miệng.
Trong lòng Thiệu Văn đề cao cảnh giác, không biết đối phương có chủ ý gì.
"Đội trưởng Thiệu, tôi có một yêu cầu quá đáng..."
Thiệu Văn thầm nghĩ trong lòng: đến rồi!
"Căn cứ trưởng chúng tôi vừa mới truyền đến tín hiệu kỳ quái, lúc chúng tôi gọi lại phát hiện không liên lạc được, tôi hoài nghi có khả năng bọn họ đã xảy ra chuyện, cho nên..."
Tống Huy không nói tiếp, nhưng Thiệu Văn lập tức hiểu ý của hắn, đây là hy vọng bọn họ đi ra ngoài tìm người giúp hắn?
"Ông hy vọng chúng tôi giúp ông tìm người?"
Tống Huy vừa cẩn thận quan sát vẻ mặt Thiệu Văn, vừa tìm từ ngữ trong lòng, giọng điệu vội vàng nói: "Tôi biết đây là thỉnh cầu có chút quá đáng, nhưng lần này căn cứ trưởng ra cửa đều mang hết phần lớn người có năng lực trong căn cứ, hơn nữa căn cứ chúng tôi cũng cần lưu người trông coi bảo hộ, không rút ra được nhiều người, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085402/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.