Chương trước
Chương sau
Nghe Ôn Dao giải thích xong, Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, cậu cũng không phải sợ những con chim biến dị kia đến gây phiền toái, nếu thật sự đến bọn họ cũng không sợ, chỉ là bây giờ mọi chuyện cần thiết của căn cứ với mới bắt đầu, việc cần làm có quá nhiều, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
"Dao Dao, những quả trứng này đều là trứng chim biến dị à?" Ôn Minh sờ trứng trong ba lô hỏi.
"Vâng." Những quả trứng này đều là Ôn Dao cố tình chọn đấy, có một quả trứng có cha mẹ cấp bậc còn không thấp, Ôn Dao còn cùng đánh một trận với chúng mới khiến chúng chịu đổi quả trứng này.
Đương nhiên, là đơn phương nghiền áp.
Nhìn những quả trứng này cộng lại cũng hơn mười quả trứng, Ôn Minh cảm thấy vừa hạnh phúc đồng thời còn có chút đau đầu, bây giờ còn một vấn đề trọng yếu nhất ——
"Dao Dao à, những quả trứng này, nên ấp như thế nào ra?"
Thật ra cậu càng muốn hỏi, ai đến ấp trứng đây?
Nếu là trước tận thế, bọn hắn nhất định có rất nhiều dụng cụ chuyên nghiệp, ấp một quả trứng cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng vấn đề bây giờ... Không nói không có những thiết bị này, thậm chí bọn họ còn không biết trứng chim khác giống cần có hoàn cảnh ấp trứng như thế nào, nếu để cho những nhân viên nghiên cứu sinh vật kia đến nghiên cứu, chỉ sợ gái trinh cũng thành đàn bà rồi.
Ôn Dao mở to hai mắt, sau đó đem ánh mắt đặt ở trên người Trường Phong đứng ở trên ngọn đèn đường.
Ôn Minh cũng nhìn theo ánh mắt Ôn Dao, mà Hạ Y Huyên mãi sau mới phát hiện ra được chuyện bọn họ cần làm nên cũng nhìn về phía Trường Phong.
Trường Phong đang chải vuốt lông vũ của mình cảm thấy sau lưng chợt mát lạnh, nó mờ mịt ngẩng đầu, phát hiện ba ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nó, đôi mắt phát sáng khiến nó có cảm giác sởn hết cả gai ốc.
"Tíu tíu!"
【Làm gì thế?】
Trường Phong kêu một tiếng, hoàn toàn không có ý thức chủ nhân của mình muốn bắt nó đi ấp trứng.
Ôn Minh ho nhẹ một tiếng, sau đó thu hồi ánh mắt nhìn về phía Ôn Dao: "Coi như muốn Trường Phong... hỗ trợ, cũng không đủ đâu."
Tổng cộng có hơn mười quả trứng, làm sao Trường Phong có thể ấp được hết!

Càng quan trọng hơn là, bây giờ bọn họ còn không biết Trường Phong có thể ấp trứng được hay không, dù sao bây giờ nó còn chưa đến một tuổi.
Ôn Dao nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn về phía Đại Hoàng đang nằm sấp ở một bên...
Đại Hoàng đang chăm chú lắng nghe toàn bộ quá trình chủ nhân nói chuyện liền lộ ra vẻ mặt hoảng sợ:
Nó là lão hổ không phải chim! Coi như mọc cánh biết bay cũng không phải chim! Nó sẽ không ấp trứng đâu!
"Khục!"
Hạ Y Huyên quan sát cả buổi nhịn không được ho nhẹ một tiếng, đợi đến khi gây được sự chú ý của hai anh em nhà họ Ôn lên trên người mình, sau đó cô mở miệng nói: "Ôn Minh, không phải Trường Phong do em ấp ra sao? Chị nhớ lúc ấy Dao Dao đã từng nói qua chỉ cần định kỳ vận chuyển năng lượng là được rồi, một vài trứng chim biến dị này có lẽ cũng có thể dùng phương pháp kia á."
Lúc ấy Hạ Y Huyên cảm thấy rất hứng thú về Trường Phong, nên theo hỏi Ôn Dao không ít vấn đề, làm sao hai người này lại không nhớ rõ thế?
Đúng nha, hoàn toàn có thể áp dụng theo tình huống lúc đó của Trường Phong mà!
Ôn Minh vỗ nhẹ nhẹ xuống đầu mình, hoàn toàn quên mất chuyện này rồi.
Hơn nữa lại chọn lựa ra binh sĩ ấp trứng... những chim biến dị kia có lẽ sẽ càng thêm gần gũi với bọn họ hơn, có lợi cho kế hoạch vừa bắt đầu của cậu.
Nếu việc này có thể thực hiện... thế thì cậu sẽ vì những quả trứng này lựa chọn "bảo mẫu" rồi, cho dù là bảo mẫu cũng sẽ tranh đoạt vỡ đầu đây!
Dù sao có thể có một con chim biến dị với tư cách đồng đội chiến đấu, coi như năng lực không được lắm cũng là một chuyện đáng để khoe khoang!
Chuyện chọn người này còn cần ít thời gian, thế những quả trứng chim này làm sao đây? Chẳng lẽ thật để lại cho Trường Phong và Đại Hoàng đi ấp trứng?
"Để trong phòng em."
Trên đường Ôn Dao trở về đã dùng dị năng nuôi dưỡng bọn chúng một lần, Ôn Dao cảm thấy nên tìm một dị năng giả hệ mộc có kỹ năng trị liệu cung cấp thêm một chút năng lượng cho bọn chúng có lẽ không sai biệt lắm, ít nhất lực sinh mệnh có sự đảm bảo nhất định, có thể chống đỡ vài ngày, đủ thời gian để anh mình chọn lựa được người thích hợp rồi.
Ôn Dao đã nói như vậy, Ôn Minh cũng đồng ý, thuận tiện giúp mang hơn mười quả trứng về phòng Ôn Dao, thậm chí còn giúp đỡ làm mấy ổ chim non một lần nữa, sau đó tìm một dị năng giả hệ mộc có kỹ năng trị liệu chuyển năng lượng cho đám bọn chúng một lần.
Ngày hôm sau, các binh sĩ dị năng biết được tin tức này, toàn bộ chung cư đều sôi trào lên, thậm chí không còn ai có tâm tư đi ra ngoài thanh lý thành phố nữa rồi.

Không ít người đã sớm hâm mộ các chiến hữu đồng đội thu nhận được những sói biến dị hay dị thú kia, nhưng số lượng dị thú có hạn, muốn có một con thật sự quá khó khăn.
Không nghĩ tới mới đến đây không bao lâu, đoàn trưởng đã tuyên bố một tin tức tốt như vậy.
Chim biến dị đó nha! Tuy còn chưa ấp trứng nở ra chim biến dị, nhưng trứng chim ngậm vàng này còn cao hơn dị thú bình thường rất nhiều!
Không thấy căn cứ Hoa Nam một thời gian dài như vậy, người có chim biến dị một tay còn chưa đếm hết!
Mắt thấy vì tin tức như vậy khiến lòng người phập phồng, Ôn Minh nghĩ dù sao công việc thanh lý cũng đã tiến hành đến khâu cuối cùng, cũng không kém ngày hôm nay, dứt khoát cho mọi người một ngày nghỉ, kể cả binh sĩ bình thường, điều này làm tất cả mọi người vui mừng quá trời.
Về phương thức chọn lựa, tự nhiên lấy thực lực làm chủ, nhưng vì chiếu cố một số ít binh sị dị năng hệ phụ trợ, Ôn Minh cũng để bọn họ có danh sách nhất định.
Các binh sĩ nhiệt tình tăng vọt tìm nơi tỷ thí, chung quanh vây đầy các binh sĩ xme náo nhiệt, Lâm Khê mang theo đoàn dị năng của mình và một ít dị năng giả chiếm cứ một nơi, vẻ mặt hâm mộ nói với Hạ Y Huyên: "Căn cứ trưởng tương lai này của chúng ta cũng lợi hại, lại có thể tìm được nhiều trứng chim biến dị như vậy! Làm tôi cũng muốn gia nhập quân đội!"
Đồ tốt như vậy tự nhiên ưu tiên cho quân nhân, những dị năng giả như bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào chính mình dốc sức thôi.
Chuyện có bối cảnh và không có bối cảnh có gì khác nhau sao? Có quốc gia làm hậu thuẩn chính là khác hẳn!
Lúc này Lâm Khê thật đúng là có xúc động muốn báo danh nhập ngũ!
Cô cũng rất muốn có một dị thú thuộc về mình!
Nhưng rất nhanh Lâm Khê đã nhìn xuống sự xúc động của bản thân, cô hiểu rất rõ bản thân mình, là người không cam tâm tình nguyện bị bó buộc, bộ đội yêu cầu quá nhiều, nếu thật sự cô đi nhập ngũ cô sẽ không chịu nổi đấy, hơn nữa cô tin tưởng một ngày nào đó chính mình sẽ có dị thú thuộc về mình!
"Huyên Huyên, đoàn trưởng Ôn làm sao lấy được nhiều trứng chim biến dị đến thế? Kể nghe chút đi." Lâm Khê tiến đến bên tai Hạ Y Huyên nhỏ giọng hỏi, nếu như có thể, cô cũng muốn dẫn người đi tìm mấy quả trứng nha!
Ôn Minh cũng không để lộ cụ thể làm thế nào có được trứng chim biến dị này, cậu cũng không muốn rất nhiều chuyện liên lụy ra Dao Dao, cậu còn bảo mấy binh sĩ canh gác hôm qua phải giữ kín như bưng. Đã như vậy, tự nhiên Hạ Y Huyên cũng sẽ không nói gì.
Tuy quan hệ của cô và Lâm Khê rất tốt, nhưng chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói cô vẫn đúng mực lắm.
Hạ Y Huyên lắc đầu: "Không rõ lắm, tôi cũng mới biết hôm nay thôi, chắc là em ấy phái người đi tìm đấy."
Không đạt được đáp án từ Hạ Y Huyên, Lâm Khê cũng không để ý, cô đang suy nghĩ đợi căn cứ xây dựng gần xong, phân hội cũng ổn định cô cũng đi thử vận may xem sao, nói không chừng cũng có thể tìm được đây này?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.