Tang Lan không trả lời Hạ Y Huyên, cô chăm chú quan sát kiến tuyết một lúc, sau đó trực tiếp mở miệng bình, tay mắt nhanh nhẹn cầm ra một con kiến tuyết.
"Ai! Cẩn thận một chút! Con kiến tuyết này có độc đấy!"
Hạ Y Huyên kinh ngạc, người bị kiến tuyết cắn đều nhập viện đấy, đến bây giờ còn chưa có phương án chữa trị thỏa đáng, coi như dị năng giả cũng có tỷ lệ trúng độc.
Thế nhưng Tang Lan căn bản không nghe lời Hạ Y Huyên nói, thậm chí còn túm kiến tuyết bắt nó cắn trên cổ tay mình một cái!
Hạ Y Huyên bật dậy muốn đi qua ngăn cản, lại bị Ôn Dao ngồi một bên đè lại.
Tuy không biết vì sao Ôn Dao ngăn cản mình, nhưng từ sự tín nhiệm đối với người trong nhà, Hạ Y Huyên vẫn dằn sự bối rối trong lòng một lần nữa ngồi xuống, chỉ là ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tang Lan, sợ nàng cũng như những người khác đột nhiên phát sốt gì đấy.
Một phút đồng hồ, hai phút, ba phút...
Gần mười phút trôi qua, cả gian phòng vô cùng an tĩnh, thậm chí mơ hồ có thể nghe được tiến cười của Tang Trì và Ngữ Điệp từ phòng bên cạnh vọng qua, mà Tang Lan vẫn êm đẹp ngồi trên ghế, sắc mặt tái nhợt vẫn không có bất kỳ thay đổi nào.
Tròng mắt Hạ Y Huyên chuyển vài vòng, tiến gần đến nói nhỏ bên tai Ôn Dao: "Dao Dao, em nói cô ấy có phải như trong truyện bách độc bất xâm không? Hoặc cả người đều là độc, người khác cắn một cái liền chết ngay?"
Trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085380/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.