Chương trước
Chương sau
Chung quanh ngay từ đầu lặng ngắt như tờ, thời gian dần qua, giống như bị ấn nút khóa tạm dừng một lần nữa, dần dần xuất hiện tiếng bàn tán lẻ tẻ, âm thanh càng lúc càng lớn, cuối cùng toàn bộ hiện trường sôi trào như nước sôi.
"Mẹ ơi, cô bé này có hai người à! Trước kia Đông Tử là bộ đội đặc chủng đấy, người bình thường làm sao vượt qua được tốc độ và lực đạo kia chứ, cô bé này lại có tốc độ nhanh hơn cả cậu ấy?!"
"Không phải Đông Tử nương tay chứ? Thua cũng quá nhanh rồi, làm sao tôi cứ cảm thấy huyền huyễn như vậy..."
"Không có nương tay đâu, quả thật tốc độ Dao Dao nhanh hơn hắn, Dao Dao đều nghênh tiếp tất cả các chiêu thức của Đông Tử, hơn nữa lúc ấy cô bé dồn ép đánh Đông Tử nữa mà, không thấy sau này Đông Tử đều không có năng lực phản kháng sao."
"Đúng vậy, hơn nữa, tôi cảm thấy Dao Dao còn chưa sử dụng toàn lực."
"Không phải đâu, cái này còn chưa sử dụng toàn lực à? Thế lúc sử dụng toàn lực sẽ là cái dạng gì nữa đây trời? Quá hung tàn rồi nha! Dao Dao chỉ mới mười một tuổi, mà đã lợi hại như vậy, chẳng lẽ cô bé đã bắt đầu huấn luyện từ trong bụng mẹ?"
Lại liên tưởng đến cấp bậc dị năng của Ôn Dao, ánh mắt tất cả binh sĩ ở đây nhìn Dao Dao đều mang theo quỷ dị.
Đây không phải người à? Là người ngoài hành tinh sao?
Hay là nói trình độ biến dị của Dao Dao lớn hơn bọn hắn?
Có người đi ra kéo La Đông đứng lên, thấy vẻ mặt hắn nhe răng nhếch miệng hít hà, giống như bị đánh rất đau, nhịn không được trêu chọc nói: "Đông Tử à, cậu sao thế, chẳng qua Dao Dao người ta chỉ đánh có mấy quyền, không cần phải giả bộ đau đớn như vậy?"
Giả bộ?
Ha ha, trong lòng Đông Tử cười lạnh, cũng không nói thật ra sức lực của Ôn Dao rất lớn, để cả đám bọn hắn tự bản thân đi lên nhận thức sẽ biết thôi!
Trận chiến đầu tiên của Ôn Dao nói cho các binh sĩ chung quanh biết Ôn Dao không phải đến đây chơi đùa.
Kế tiếp, lại có vài binh sĩ đi lên tập luyện vài lần với Ôn Dao, đều bị gϊếŧ sạch lui về.
Cô bé này quá hung tàn rồi! Nắm tay nhỏ kia nện trên người đau chết người a!
Ngay từ đầu có người còn nghĩ nương tay, lại cảm thấy mặt mình có chút sưng.
"Đội trưởng, anh có phát hiện hay không, quyền pháp Dao Dao đánh không giống chúng ta thường dùng?"
Một binh sĩ tiến đến gần tiểu đội trưởng của mình nhỏ giọng nói ra.
"Ừm, tôi cũng phát hiện, mặc dù có vài động tác có chút tương tự đoàn trưởng chúng ta, nhưng đó chẳng qua chỉ là một phần nhỏ, cho tới bây giờ tôi chưa thấy qua những thứ khác."
"Hơn nữa những động tác kia hình như càng thêm ngắn gọn hơn chúng ta, đây không phải một sớm một chiều có thể khoa tay múa chân luyện được đâu."

Vài binh sĩ nhỏ giọng bàn tán với nhau.
"Nhà mẹ đẻ đoàn trưởng là nhà họ Hạ ở thủ đô, có phải đây là kỹ pháp nội tấn công lưu truyền nội bộ nhà họ Hạ không?"
"Không có khả năng." có người phản bác nói: "Tôi đã từng thấy một vài đòn thế của nhà họ Hạ, gần giống đoàn trưởng, hơn nữa cũng không phải bí mật không truyền ra ngoài gì cả."
"Tôi cảm thấy tốt nhất chúng ta cứ đợi đoàn trưởng trở về rồi nói với đoàn trưởng."
"Đúng vậy."
Ôn Dao không biết Thor dạy mình vài kỹ xảo chiến đấu kia bị các binh sĩ âm thầm bàn bạc với nhau, sau khi tập luyện với vài binh sĩ xong, Ôn Dao liền đi trở về.
Ôn Dao ngồi trên lưng Đại Hoàng xoa tay của mình, ngoại trừ khi còn bé bị buộc đánh bao cát, hai tay mình đã rất lâu không chịu tội như vậy.
Cho nên nói đứng một chỗ ra đòn vẫn thật tốt, cận chiến gì đó quá khổ ép rồi, vừa mệt mỏi lại vừa đau còn phải chảy mồ hôi!
Nhưng trong lòng Ôn Dao cũng chỉ đậu đen rau muống mà thôi, cần nâng cao kỹ năng cận chiến cũng không có chỗ nào xấu, còn có thể đánh úp bất cứ lúc nào.
Mấy ngày nay mỗi ngày Ôn Dao đều dành chút thời gian luận bàn trao đổi với các binh sĩ, đánh cho một đám đàn ông cao lớn hoài nghi nhân sinh.
Cái này không khoa học, dị năng nghiền áp cũng thôi đi, chiến đầu thuần túy cũng không buông tha cho bọn hắn, vì sao trong thân thể ôn nhu yếu ớt lại cất giấu sức mạnh khủng bố như thế chứ!
Ôn Dao đối với việc đả kích lòng tự trọng của vô số binh sĩ cũng không có nửa điểm cảm giác, chẳng qua chỉ mạnh hơn người trái đất một chút mà thôi, dựa theo lời nói của Thor, trình độ này của Ôn Dao chỉ là trình độ chiến sĩ bình thường nhất ở Tinh Minh, cũng chỉ mạnh hơn người bình thường Tinh Minh một chút.
Đợi sau khi Ôn Minh trở về, cậu mới biết trong khoảng thời gian mình không ở đây em gái của mình làm nhiều chuyện kinh thiên động địa như thế.
"Dao Dao, nghe nói trong khoảng thời gian gần đây em chơi thật vui vẻ?"
Nhớ tới bọn cấp dưới đáng thương cáo trạng với mình, nói Dao Dao bắt nạt bọn hắn, Ôn Minh chỉ muốn cười.
Một đám đàn ông cao lớn kêu trời trách đất, quả thực mất mặt muốn chết, nhưng cậu cũng tò mò, đến cùng Dao Dao ở chỗ Thor đã trải qua huấn luyện gì, hiệu quả lại tốt như vậy? Cái đó có thể dùng huấn luyện trong quân bộ được không?
Ôn Dao không hề dấu diếm khoảng thời gian Thor huấn luyện cho mình đều kể lại cho Ôn Minh nghe, sau khi nghe xong, Ôn Minh hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ của mình.
Phương pháp huấn luyện cũng được, nhưng quan trọng nhất những huấn luyện kia phải thiết lập phù hợp đấy!
Lại còn có thể trực tiếp mô phỏng xuất hiện hoàn cảnh thực tế tiến hành đặc huấn, hơn nữa tất cả các giác quan cũng giống như chân thật, bọn họ làm không được.
"Đúng rồi, có binh sĩ nói em dùng kỹ pháp tấn công không quá giống anh, cũng là Thor dạy cho em à?"

Khi còn bé nhiều khi Ôn Dao huấn luyện đều là cậu giám sát, mặc dù yêu cầu của cậu không cao, nhưng Ôn Minh hiểu rất rõ ràng, bọn họ học đều giống nhau.
"Vâng, anh muốn học?"
Thor cũng không nói không cho Ôn Dao truyền ra bên ngoài, như vậy Ôn Dao nói cho Ôn Minh biết cũng không có nửa điểm áp lực.
Ôn Minh suy nghĩ, vẫn gật đầu.
"Không gấp, đến lúc đó em tập thì quay video là được rồi."
Bây giờ Ôn Minh có chút lo lắng, Thor tuyệt đối không phải người không cần đền đáp, dường như hắn đặc biệt quan tâm đến Ôn Dao, cho Ôn Dao rất nhiều thứ, nhưng lại không yêu cầu hồi báo, chuyện này không bình thường.
Bây giờ cậu hối hận khi để em gái đi lại gần gũi với Thor quá rồi, nếu Thor có ý xấu, Ôn Minh thật không xác định chính mình có thể ngăn cản được hay không.
Ôn Dao lấy ra tư liệu về lồng năng lượng Thor cho giao cho Ôn Minh, làm cho Ôn Minh lắp bắp kinh hãi, lúc cậu nghe trọng miệng Thor nhắc đến lồng năng lượng này cũng rất muốn trao đổi cùng hắn, nhưng hắn vẫn luôn không nhả ra, không nghĩ đến cuối cùng lại để Ôn Dao lấy được!
"Làm sao hắn đưa cho em?"
Trong lòng Ôn Minh đã toát ra đủ loại suy nghĩ không tốt, tên Thor kia nhất định có ý đồ rất lớn với em gái của cậu rồi!
"Đổi đấy."
Ôn Dao kể lại đơn giản mình đã tìm được đồ vậy kia thế nào.
Ôn Minh chưa bao giờ biết Ôn Dao không lên tiếng mà lại làm được nhiều chuyện như vậy, đã tìm được nhiều thứ như vậy.
Cậu thở dài, cũng không chỉ trích Ôn Dao không nói trước với cậu, chỉ xoa xoa đầu Ôn Dao, dặn Ôn Dao sau này có phát hiện đồ vật kỳ quái gì đó thì báo với cậu một tiếng.
Ôn Dao ngoan ngoãn gật đầu, về phần sau này có nghe hay không...
Ai biết được.
Nghe xong tình huống gần đây của Ôn Dao, Ôn Minh cũng báo cho Ôn Dao một tin tức.
"Dao Dao, em biết tại sao con Zombie Vương kia biết rõ tinh hạch và tinh thạch không?"
Ôn Dao lắc đầu, đây cũng là chỗ Ôn Dao khó hiểu đấy, bởi vì từ trước đến giờ chưa từng nghe qua tình huống Zombie ăn tinh hạch của đồng bạn, làm sao lại đột nhiên xuất hiện.
"Con Zombie Vương kia, đã từnglà vật thí nghiệm trong một sở nghiên cứu nhỏ, lúc đầu nó là một nữ nghiên cứu viên của sở nghiên cứu, sau này trong lúc thí nghiệm không cẩn thận bị Zombie bắt, sau đó bị quan sát nghiên cứu, mà những người trong sở nghiên cứu kia làm trái với quy định, lén lút cho nó ăn tinh hạch."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.