Người trong căn cứ nhỏ trao đổi ánh mắt với nhau, ai cũng không mở miệng trước. "Bốn giờ sau sẽ có Zombie triều đi qua nơi này, các người mau chạy đi." Giọng nói của Ôn Dao cũng không lớn, nhưng mỗi người bên dưới đều nghe rõ ràng. Zombie triều? Nói đùa gì vậy?! Ôn Dao vừa dứt lời, bên dưới ồn ào một mảnh, bọn họ không có một người tin tưởng lời Ôn Dao nói. "Cô bé nói bậy nói bạ gì đấy? Chúng tôi ở chỗ này hơn một năm, cho đến bây giờ không gặp qua Zombie triều, cô bé đừng ở đó lấy nguy hiểm dọa người chứ!" Khu biệt thực này xây dựng sơ kỳ dựa theo hoàn cảnh tự nhiên, vị trí cách xa thành phố, cách đó không xa có một thôn trấn nhỏ. Sau tận thế ba tháng ở đây bị người chiếm lĩnh, sau đó lục tục ngo ngoe lại có người đến, trải qua hơn một năm phát triển, ở đây đã có quy mô nhất định. Ngoại trừ vừa mới đầu có Zombie nhỏ lẻ đến, sau này cơ bản bọn hắn chưa bao giờ gặp Zombie, dù sao nơi này cách thành phố quá xa, mà Zombie do người biến thành, không có người làm sao có Zombie đây? Bây giờ một cô bé đột nhiên xuất hiện lại nói qua bốn giờ nữa sẽ có Zombie triều đến, nói đùa cái gì vậy chứ! Bên dưới tiếng người bàn luận không ngừng, cũng không ai tin lời Ôn Dao. Ngồi ở phía sau Ôn Dao, Mạn Toa không vui, chị Dao Dao tốt bụng nhắc nhở bọn hắn, không tin thì thôi, lại còn nói bọn họ nói bậy nói bạ! "Chúng tôi tận mắt nhìn thấy! Không chỉ có Zombie, còn có Zombie chim, nếu các người không đi... đợi đến lúc đó bị Zombie ăn sống đấy!" Mạn Toa phản bác cũng không làm cho bọn hắn thay đổi cách nhìn, dù sao cách nói này quá ly kỳ rồi. Ôn Dao không để ý đến suy nghĩ của bọn hắn, chỉ nói một câu: "Tin hay không tùy các người.", liền chuẩn bị rời đi. "Chờ một chút!" Người đàn ông áo đen đi ra đầu tiên gọi Ôn Dao lại, những người chung quanh cũng ngừng nghị luận, nhao nhao nhìn về phía hắn. Nôi có người liền có phân chia giai cấp, căn cứ nhỏ này cơ bản rơi vào trạng thái ba quyền, mà người đàn ông áo đen này chính là một trong ba quyền đó.
Thấy con hổ biến dị vốn đã quay đầu một lần nữa xoay người, người đàn ông áo đen hỏi: "Cô bé nói là sự thật? Có rất nhiều Zombie?" Tuy hắn cũng hơi không tin, nhưng nếu đối phương nói là sự thật, hắn sẽ vì chính mình và đồng đội đưa ra quyết định. "Thật sự, rất nhiều." Đối mặt Ôn Dao lời ít ý nhiều, người đàn ông áo đen kéo kéo khóe miệng, không thể nói thêm mấy chữ ư! "Như vậy, xin hỏi Zombie tới từ phương hướng nào? Nếu chúng tôi đi, nên đi theo hướng nào?" Ôn Dao chỉ chỉ phương hướng các cô đến, sau đó lại chỉ sang một hướng khác: "Đi bên kia." Ôn Dao từng xem bản đồ phân bố từng căn cứ khắp cả nước ở chỗ Tề Cảnh Huy, mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng cơ bản vẫn còn có chút ấn tượng, chỉ cho bọn hắn một hướng cách hai trăm mét có một căn cứ cỡ trung do chính phủ quản lý. Về phần trên đường có thể gặp nguy hiểm gì hay không Ôn Dao cũng không dám cam đoan, nhưng ở chỗ này căn bản chỉ có một con đường chết. Nói xong những lời này, Ôn Dao cũng không để ý đến bọn hắn có tin hay không, bảo Đại Hoàng rời đi. Nhìn Đại Hoàng giống như một đạo kim quang rất nhanh đã biến mất ở đường chân trời, người chung quanh không khỏi cảm thán một tiếng: "Tốc độ thật nhanh!" Đối với lời Ôn Dao nói, tất cả mọi người nửa tin nửa ngờ, đang vây quanh tại chỗ ồn ào thảo luận có nên nhanh chóng rời khỏi hay không. "Lời của một cô nhóc mà các người cũng tin à? Nói không chừng cô ta còn có đồng lõa, chờ chúng ta tin lời cô nhóc này rời khỏi, những người kia sẽ chiếm lấy chỗ của chúng ta!" Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi tràn đầy khinh thường nói, đối với lời Ôn Dao nói, một chữ cũng không tin. Nghe hắn nói như thế, cũng có người cảm thấy có lý, trong lòng càng thêm lắc lư bất định. Người đàn ông áo đen chuẩn bị rời khỏi bị người gọi lại: "Anh Lại, anh thấy thế nào?" "Chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây." Đồng đội người đàn ông kinh ngạc nhìn hắn một cái, nhưng xuất phát từ tín nhiệm ở chung với nhau lâu như vậy, không có người nào mở miệng phản bác. "Các người thật sự tin tưởng à?"
"Thà tin là có còn hơn là không, nếu các người thật sự không tin, cũng có thể rời khỏi trước rồi ẩn nấp phía xa xa, chờ qua thời gian cô bé kia nói rồi trở lại nhìn thử, cũng biết là thật hay giả." Người đàn ông áo đen vừa nói đã làm mọi người chung quanh bừng tỉnh, đúng vậy, có thể trốn trước nha! Đợi thời gian qua đi rồi trở về! Như vậy cho dù đối phương gạt người, bọn hắn cũng nhanh chóng phát hiện ra! Có người vội vã trở về thông báo với những đồng bạn khác đang trốn, đợi đám người của người đàn ông áo đen trở về chỗ ở, đồng bạn của hắn khó hiểu hỏi thăm: "Anh Lại, chúng ta thật sự phải rời khỏi? Không trốn trước sau đó trở về sao?" "Không được, trực tiếp rời khỏi đây." Thật ra hắn đã sớm muốn rời khỏi đây rồi, chỉ là vẫn chưa đưa ra quyết định, chuyện lần này giúp hắn dứt khoát đưa ra quyết định cuối cùng. Tuy đồ ăn có thể giải quyết, thời gian qua cũng đã an ổn hơn, nhưng ở chỗ này lâu như vậy, rất nhiều đồ dùng sinh hoạt đã khan hiếm rồi, cứ tiếp tục ở đây, hắn sợ sau này bọn họ trở thành dã nhân mất, dù sao có rất nhiều thứ không phải chính bọn họ có thể chế tạo ra đấy. "Vì sau này, tôi cảm thấy chúng ta nên tìm căn cứ cỡ lớn sống mới tốt hơn." "Thế nhưng... chúng ta thật vất vả mời an ổn đứng ở chỗ này, đi đến nơi mới lại phải bắt đầu lại từ đầu, hơn nữa nếu người quản lý không tốt, thế thì..." "Nghĩ nhiều cũng vô dụng thôi, ở chỗ này cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, tôi nhất định phải rời khỏi đây, nếu các người có suy nghĩ khác, tôi cũng không ngăn cản, đồ đạc đều chia cho các người." Người đàn ông áo đen đã nói như vậy, những người khác cũng không nói gì, cuối cùng mọi người vẫn quyết định đi cùng hắn, ở chung lâu như vậy đã có sự ăn ý với nhau, hơn nữa sống trong tận thế đa phần mọi người đều nghĩ, sống cùng đoàn thể mới có thể sống sót càng lâu... Dưới dị năng hệ phong gia trì, tốc độ Đại Hoàng thật nhanh, trên đường các cô lại thấy hai căn cứ nhỏ. Căn cứ nhỏ không đến một trăm người cũng có không ít, lẻ tẻ tán lạc khắp tất cả các nơi, đa phần bởi vì khoảng cách quá xa, nơi vắng vẻ không bị chính phủ thu về, hoặc cũng bởi vì kẻ quản lý khác nhau mà tạo thành chế độ quản lý khác nhau. Ôn Dao đều thông báo cho hai căn cứ nhỏ kia, về phần đối phương có tin hay không, có nghe lời rời khỏi đó hay không Ôn Dao cũng không thể khống chế được. Hiện tại, Ôn Dao không khỏi có chút hoài nghi có phải phỏng đoán của mình sai rồi hay không, bởi vì lâu như vậy, Ôn Dao thật sự không nhìn thấy thứ gì đáng giá để Zombie ngàn dặm xa xôi chạy đến chỗ này cả! Rót tiếp một bình thuốc khôi phục tinh thần lực, Ôn Dao một lần nữa mở rộng phạm vi tìm kiếm, rất nhanh đã phát hiện nơi khác biệt, chỗ đó năng lượng rõ ràng nồng đậm hơn một ít. Bảo Đại Hoàng thoáng điều chỉnh phương hướng, không bao lâu đã thấy một thung lũng phong cảnh tú lệ. Một đầu thung lũng có sông nhỏ róc rách chảy qua, cách đó không xa có thể nhìn thấy một thác nước nho nhỏ, mà ngay bên cạnh sông nhỏ có không ít doanh trướng quân dụng màu xanh lá, gần doanh trướng cũng có không ít xe quân đội đậu ngay hàng thẳng lối ở đó, bốn phía thung lũng còn phân bố một ít đại bác, trên đất trống có binh sĩ đang huấn luyện, mà trên đỉnh núi còn nhìn thấy ra đa. Càng quan trọng hơn là, Ôn Dao phát hiện phía sau thung lũng có mỏ tinh thạch.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]