Chương trước
Chương sau
Thời gian dần trôi qua, Mạn Toa nhìn thấy gợn nước bập bềnh chung quanh càng lúc càng mạnh, cả bầy cá thất kinh bơi như tên bắn qua bên người các cô, dường như sau lưng có thứ gì đó đáng sợ đuổi theo, ngay cả bong bóng nước bao vây các cô dưới sự khống chế của Ôn Dao từ từ lui về phía sau..
Mạn Toa kinh ngạc nhìn về phía Ôn Dao, phát hiện sắc mặt Ôn Dao ngưng trọng, hoàn toàn khác với bộ dáng không quan tâm tới như trước kia.
Mạn Toa không biết đến tột cùng là thứ gì đến, lại có thể khiến chị Dao Dao lùi bước lui binh!
Rất nhanh, nhìn xuyên thấu qua hồ nước, Mạn Toa mơ hồ nhìn từ đáy hồ nhìn lên thấy bóng người rậm rạp chằng chịt đi qua, lờ mờ không thấy rõ.
Là người sao?
Không đúng!
Người không có khả năng không có bất kỳ biện pháp nào cứ như vậy đi qua hồ nước như đi trên đất bằng vậy!
Như vậy khả năng duy nhất chính là... Zombie!
Mạn Toa dùng hai tay che miệng lại, sợ chính mình nhịn không được phát ra tiếng, thân thể cũng cứng lại không dám nhúc nhích.
Thời gian trôi qua vô cùng dài dằng dặc, đợi đến khi đám Zombie kia trực tiếp xuyên qua đáy hồ, Ôn Dao khống chế bong bóng nước từ từ trồi lên mặt nước vào bờ.
Vốn không khí trong lành tươi mát giờ đây tràn ngập mùi hôi thối nồng đậm, bãi cỏ bị giẫm loạn thất bát tao, có vài cây nhỏ bị bẻ gãy, khắp nơi đều dính đầy vết máu đỏ sậm.
Vốn còn có vài tiếng kêu của côn trùng và chim hót, lúc này núi rừng hoàn toàn tĩnh lặng, trước đó bờ hồ nước màu xanh biếc nay đã đục ngầu một mảnh, nổi lơ lửng một ít vật chất màu đỏ thẫm không biết tên.
"Chị Dao Dao, đó là... Đó là Zombie triều sao?"
Kế bên này không có thành phố thôn làng, tại sao lại có nhiều Zombie xuyên qua nơi này như vậy?
Ôn Dao không trả lời, Ôn Dao dùng tinh thần lực nên nhìn thấy những thứ đáng sợ còn xa hơn Mạn Toa, Zombie tính bằng đơn vị hàng nghìn theo núi rừng đi thẳng qua, ngay cả gặp hồ nước cũng không thay đổi hành trình, trong đám Zombie đó có Zombie người còn kèm theo số lượng cực nhỏ Zombie thú.
Một đại quân Zombie kỷ luật nghiêm minh như vậy vẫn là lần đầu tiên Ôn Dao nhìn thấy, nhất định có một hoặc vài con Zomvie đẳng cấp cao khống chế bọn chúng.
Như vậy, chúng muốn đi đâu?
Phương hướng chúng đi cũng không phải các căn cứ lớn, chúng muốn làm gì?

Ôn Dao đi đến bên cạnh hồ đưa tay phải ra, hồ nước bắt đầu rung chuyển... thời gian dần qua, những vật chất màu đỏ thẫm cùng máu huyết đều bị Ôn Dao tụ tập lại với nhau, cuối cùng biến thành một quả cầu gần như màu đen cực lớn.
Máu huyết này là do Zombie truyền bá trên đường đi, Ôn Dao không biết những máu huyết này có ảnh hưởng đến sinh vật trong hồ nước hay không, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, vẫn hút ra hết mới tốt, dù sao, Ôn Dao không hy vọng toàn bộ núi rừng biến thành rừng Zombie!
Về phần đoạn đường này trên đồng cỏ trên lá cây còn dính chút ít vết máu, Ôn Dao cũng tạm thời bất lực, còn chuyện trọng yếu hơn chờ Ôn Dao đi làm.
Ôn Dao mang theo Mạn Toa một lần nữa lên lưng Đại Hoàng, sau đó để Đại Hoàng tăng tốc toàn lực, thay đổi phương hướng đuổi theo một con đường khác.
Trên đường lúc nhìn thấy một vài nhà cửa nông thôn bị hoang phế, Ôn Dao ném quả cầu lớn màu đen kia xuống dưới, không còn cách nào, thật sự không tìm thấy nơi nào rồi.
Căn cứ theo lộ tuyến Zombie tiến lên, Ôn Dao dẫn đầu chạy tới phía trước bọn chúng, sau đó để Đại Hoàng dấu mình bên trong tầng mây.
Sau bốn năm phút đồng hồ, một đám chim bay qua phía trước các cô.
Đây không phải bầy chim cùng loại, lớn nhỏ không đều, đủ loại hình dạng, duy nhất có một điểm giống nhau – đây là một đám chim Zombie!
Mấy trăm con Zombie chim đủ chủng loại tập trung cùng dao, dường như là đội quân tiên phong của đại quân Zombie.
Tốc độ Zombie chim cũng không phải rất nhanh, có đôi khi còn có thể xoay quanh tại chỗ một hồi, dường như đang đợi người, nơi chúng bay qua không bao lâu, mảnh núi rừng bên dưới bắt đầu bạo động... vô số động vật chạy tứ tán bốn phía, toàn bộ núi rừng dường như cũng bắt đầu rung chuyển.
Ôn Dao xác định số lượng to lớn của đám Zombie bên dưới, sau đó vỗ vỗ đầu Đại Hoàng, bảo nó kéo cao khoảng cách, từ trên không vượt qua bầy Zombie chim, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía trước.
Ôn Dao đã sớm tìm được chỗ mục tiêu của đại quân Zombie, thấy bọn nó đến tột cùng muốn làm gì.
Sau khi bay qua không ngớt núi rừng, bên dưới đều là thành phố phế tích, lại xuyên qua mấy thành phố nhỏ bị vứt bỏ cùng núi rừng, sau đó Ôn Dao thấy được một căn cứ rất nhỏ.
Từ trên không trung quan sát xuống bên dưới, đây là một căn cứ nhỏ tư nhân xây lên từ các căn biệt thự, ba mặt là núi vây quanh, có một mặt thông ra hướng đại lộ bên ngoài.
Bên ngoài biệt thự xây dựng tường vây, bên trong có một phần biệt thự bị dỡ bỏ, một mảng lớn trồng thực vật không biết tên.
Ôn Dao hoài nghi đó là một căn cứ tư nhân nhỏ che dấu, bởi vì không nhìn thấy quân đội.
Nếu lộ tuyến Zombie không thay đổi, dựa theo tốc độ bọn chúng tiến lên, cứ như vậy qua bốn năm giờ nữa căn cứ tư nhân nhỏ này sẽ đón tiếp chính diện đại quân Zombie, kết quả cuối cùng tự nhiên không cần phải nói.
Nhưng Ôn Dao không cho rằng đây là mục đích cuối cùng nhất của bầy Zombie, chỉ trùng hợp gặp được mà thôi.
Đại Hoàng dưới sự phân phó của Ôn Dao bay về phía căn cứ nhỏ, dần dần đáp xuống, thời điểm cách mặt đất bảy tám mét, sau đó bảo trị độ cao này rống lớn một tiếng.

"Grào —— "
Tiếng gầm cực lớn kinh động đến người trong căn cứ nhỏ, phía trước cửa sổ mấy căn biệt thự xuất hiện mấy bóng dáng, nhưng không có ai đi ra.
Đại Hoàng khó chịu rồi, lại dám bỏ qua nó?!
Nó lần nữa há mồm rống lớn một tiếng, lúc này không phải tiếng rống bình thường nữa, mà mang theo sóng âm công kích.
Tất cả thủy tinh đều bị chấn nát rồi, có người che lỗ tai hét ầm lên, còn có mấy người trực tiếp bị chấn động choáng váng luôn.
Đại Hoàng công kích hiển nhiên hù dọa đến đám người trong căn cứ nhỏ, cái này càng làm bọn họ không ai dám đi ra.
Ôn Dao bất đắc dĩ lắc đầu, trực tiếp thả tinh thần lực ra, nói ở trong đầu tất cả mọi người: 【Tất cả mọi người đi ra, bằng không hủy toàn bộ căn cứ.】
Chiêu này của Ôn Dao chấn trụ không ít người, bọn hắn đều nhìn về phía đồng bạn bên cạnh mình, không biết có nên làm theo lời đối phương hay không.
Nhưng cũng có người nghe ra giọng nói này tuy lãnh đạm nhưng còn mang theo chút non nớt, có lẽ kẻ nói chuyện không phải rất lớn.
"Anh Lại, chúng ta có nên ra ngoài hay không?"
Một thanh niên vừa lau sạch vết máu trên mặt vừa hỏi một gã đàn ông mặc đồ đen bên cạnh, vừa rồi lúc thủy tinh bị chấn nát hắn không kịp trốn tránh, bị mảnh vỡ thủy tinh quẹt phải làm mặt bị thương, bây giờ mặt cũng đau, đầu càng đau hơn.
Bên trong căn biệt thự này tổng cộng có mười bốn người, trong đó có ba phụ nữ, tuổi trung bình khoảng chừng ba mươi tuổi, chỉ có hai người hơi lớn tuổi một chút.
Bọn hắn đều nhìn về phía người đàn ông áo đen, chờ đợi quyết định của hắn.
Người đàn ông được gọi là anh Lại cúi đầu trầm tư một chút, sau đó gật đầu nói: "Đi ra xem một chút đi, thực lực của đối phương như thế, vừa rồi lại không ra đòn sát thủ, chắc hẳn có chuyện gì đó."
Một đoàn người bọn hắn là người đầu tiên đi ra ngoài, chờ bọn hắn đi xuyên qua các căn biệt thự khác đi đến chỗ trống, sau đó lục tục ngo ngoe có không ít người đi theo ra ngoài, không bao lâu Ôn Dao thấy phía dưới mảnh đất trống tụ tập bốn năm mươi người.
Ôn Dao biết rõ ngoại trừ người ngất xỉu, cũng có không ít người trốn tránh không đi ra, có điều không sao cả, chỉ cần có người đi ra là được rồi.
Người trong căn cứ nhỏ ngẩng đầu nhìn về phía Đại Hoàng ở giữa không trung, người ở phía dưới càng thấy rõ trên lưng Đại Hoàng có hai cô bé tuổi tác không lớn.
Tất cả mọi người không khỏi nghi ngờ, hai cô bé này làm gì vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.