Tiết Dương thỉnh thoảng đem ánh mắt quăng về hướng Ôn Dao bên kia, suy đoán các cô bé này đang nói cái gì, ngay cả chú Cáp Luân lấy tẩu thuốc bắt đầu hút thuốc cũng không khiến hắn chú ý. Không bao lâu, ánh mắt Tiết Dương lần nữa đảo qua đó, phát hiện hai cô bé đã đi đến chỗ hắn. Ôn Dao đi đến trước mặt Tiết Dương, hơi ngẩng đầu nhìn hắn nói: "Đi thôi." Đi đâu? Tiết Dương ngây người, hơi thở lão đại đập vào mặt thế này là chuyện gì xảy ra vậy? Khí thế cô bé này thật lớn nha! Thấy cô bé kia đã quay người dẫn đầu đi lên phía trước, vẻ mặt Tiết Dương mờ mịt nhìn về phía Mạn Toa, lặng lẽ hỏi: "Đây là làm gì vậy? Đi đâu?" Mạn Toa lắc đầu: "Không biết, đi theo thì biết rồi." Tiết Dương không có cách nào, chỉ có thể cùng Mạn Toa đi theo phía sau Ôn Dao, chú Cáp Luân nghĩ nghĩ, cầm tẩu thuốc cũng đi theo, mà Đại Hoàng ngáp một cái, chậm rì rì đứng dậy, đi ở cuối cùng. Đi gần mười phút, Tiết Dương phát hiện đang đi về hướng bầy khỉ kia, hơn nữa cô bé tên Ôn Dao động tác linh hoạt, dường như hết sức quen thuộc với con đường nơi này, nửa điểm cũng không do dự. Thời điểm sắp đến vách núi, bầy khỉ đang ba con một tụm phân bố ở các nơi, có vài con rượt đuổi nhau nơi vách đá, vui đùa ầm ĩ, có vài con tựa sát vào nhau cùng giúp nhau chải lông bắt chí, còn có mấy con cảnh giác quan sát bốn phía, trông chừng cho cả bầy. Khỉ canh gác sớm đã phát hiện bọn hắn, con khỉ đó vốn trấn định nhưng vừa nhìn thấy Đại Hoàng đi ở cuối cùng đã không bình tĩnh nổi, nó phát ra tiếng kêu bén nhọn ngắn ngủi, nhắc nhở các đồng bọn có nguy hiểm đến gần. Mấy con khỉ mẹ vội vàng ôm khỉ con vào trong ngực cực kỳ nhanh tiến vào thạch động nơi vách đá của mình, bầy khỉ vốn đang đùa giỡn cũng tụ tập lại với nhau, mấy con nhe răng nhếch miệng về phía bọn Ôn Dao, dường như đang cảnh cáo. "Đừng đi lên phía trước nữa!" Tiết Dương vội vàng gọi Ôn Dao ở phía trước nhất, hắn tiến nhanh lên phía trước, dang rộng hai tay ngăn ở trước mặt Ôn Dao, nhìn về Đại Hoàng đi ở cuối cùng, giải thích nói: "Trước đừng đi lên phía trước, con cọp lớn kia.... Bọn chúng chưa từng thấy qua, cứ như vậy đi qua sẽ khiến bọn chúng khủng hoảng và có địch ý, trước hết em để tôi đi đến chào hỏi cùng bọn chúng." Đại Hoàng tồn tại khiến cả bầy khỉ cảm nhận sự uy hiếp và lo lắng, Tiết Dương thật sự sợ đến lúc đó sẽ đánh nhau. "Không có việc gì." Ôn Dao nhàn nhạt nói một câu, lướt qua Tiết Dương đi lên. Tiết Dương nháy mắt mấy cái, quay đầu cũng nhìn về phía sau, phát hiện Hầu Vương Laca đã xuất hiện phía sau tảng đá lớn sau lưng bọn họ từ lúc nào, từ trên cao nhìn xuống bọn họ, mà bầy khỉ cũng tụ tập ở một chỗ xa xa nhìn qua bên này.
Vách núi cuối cùng có một tảng đá lớn, mấy người Ôn Dao tùy ý qua ngồi. Tiết Dương hết nhìn trái lại nhìn phải, cảm thấy bầu không khí bây giờ có chút quỷ dị. Mấy người bọn họ thì thôi, Laca cũng như người ngồi xổm đối diện với hắn, mặt khỉ đầy lông xù nghiêm túc nhìn Mạn Toa, vốn bầu không khí đang khẩn trương nghiêm túc lại nhìn vào gương mặt khỉ kia làm cho người ta cảm thấy như đang đóng phim nha! Ôn Dao cúi đầu, hai cánh tay cầm dây leo Mạn Mạn tết thành tóc bím chơi đùa, đối với chuyện xảy ra chung quanh dường như không để trong lòng. Ôn Dao nói thử một lần chính là để Mạn Toa giúp Tiết Dương thành lập khế ước với Hầu Vương. Mặc dù Tiết Dương không có dị năng, nhưng chỉ cần hai bên đều đồng ý, có lẽ không có bao nhiêu vấn đề, vấn đề duy nhất lại nằm ở chỗ tinh thần lực mạnh yếu, Tiết Dương có khả năng không thể tuyệt đối ngăn cản được Hầu Vương. Nhưng sau hai ngày quan sát, ít nhất nhân phẩm Tiết Dương cũng không tệ lắm, có quan hệ mật thiết với bầy khỉ, nếu hắn vẫn muốn sinh sống ở nơi này, thành lập khế ước này đối với hắn cũng chỉ có lợi mà không có hại. Hiện tại, chính là Mạn Toa có thể thuyết phục được Laca hay không... Chung quanh rất yên tĩnh, thậm chí chú Cáp Luân ngay cả hút thuốc cũng không dám hút, tẩu thuốc bị hắn nắm chặt trong tay, trong lòng bàn tay thậm chí toát cả mồ hôi. Tuy không biết bọn họ đang làm gì đó, nhưng thời gian Mạn Toa đối mặt với Laca rất lâu, dường như đang trao đổi gì đó, hắn không dám lên tiếng quấy rầy. Nửa ngày qua đi, Mạn Toa chán nản, thất vọng cúi đầu, cô bé khẽ đẩy đẩy Ôn Dao, giương mắt nhìn về phía Ôn Dao lắc đầu, biểu thị chính mình không thuyết phục được Laca. 【Vì sao không muốn?】 Ôn Dao nhìn về phía Laca, hỏi thẳng. 【Xem ta là kẻ đần à? Tại sao ta phải thành lập khế ước quỷ quái gì đó với một con người? Để người khác khống chế ta?】Laca biểu thị đầy khinh thường với cái khế ước này. 【Hắn cũng không thể khống chế mi, hắn chỉ là một người bình thường mà thôi, nhưng sau này mi có thể thuận lợi trao đổi với hắn, đạt được sự trợ giúp của hắn, đôi bên cùng có lợi không phải tốt hơn sao?】 【Một kẻ yếu đuối chỉ một quyền bị đánh chết ngay có thể giúp được ta cái gì?】 【Thật không?】 Ôn Dao hỏi ngược lại một câu, sau đó liếc qua cánh tay trái của Laca được băng bó kỹ lưỡng.
Laca không được tự nhiên rụt rụt cánh tay trái, quay người liền chuẩn bị đi. Đột nhiên, một cỗ uy áp khổng lồ đè xuống trước mặt nó, khiến cả người nó cương cứng ngay tại chỗ, dùng hết sức lực toàn thân chống cự cỗ áp lực này, đồng thời, giọng nói lạnh như băng vang lên trong đầu nó:【Mi cho rằng, tối hôm qua Cự Mạng làm sao bỏ chạy?】 Tiết Dương nhìn Laca đối mặt cùng Mạn Toa, sau đó lại nhìn nhìn Ôn Dao, sau đó không lâu lắm Laca quay người dường như muốn bỏ đi, nhưng lại đột nhiên ngừng lại, cả người hiện ra hình dáng vặn vẹo kỳ quái. "Đây là làm sao vậy?" Hắn nhìn qua Ôn Dao và Laca vài lần, tiến đến gần Mạn Toa hỏi nhỏ. Mạn Toa nuốt nuốt nước miếng, sau đó từ từ lắc đầu. Làm sao bây giờ, cảm thấy hình như chị Dao Dao có chút tức giận, chị ấy sẽ không mất hứng diệt trừ toàn bộ bầy khỉ chứ! Trong đầu Laca toàn bộ đều trống rỗng, cả tinh lực của nó đều đặt vào chống cực cỗ áp lực như núi này, nhưng tiếng Ôn Dao vang vọng trong đầu nó rất rõ ràng, nhắc nhở nó con người trước mắt nhìn có vẻ yếu đuối này đáng sợ cỡ nào. Đột nhiên, áp lực bao phủ cả người nó đều biến mất không thấy gì nữa, thân thể Laca buông lỏng, cả người ngả xuống phía trước! "Khẹt... khẹt... " Bầy khỉ vẫn luôn chú ý bên này từng phút từng giây kêu lên không ngừng, có mấy con nhảy xuống chỗ vách đá, chạy vội về phía bên này. Nhưng cả người Laca đã được Tiếp Dương tiếp được, sau đó nhẹ nhàng buông ra, bắt đầu kiểm tra xem có phải thân thể Laca xảy ra vấn đề gì hay không. "Laca, mi không thoải mái chỗ nào? Làm sao lại đột nhiên té xỉu rồi hả? Chẳng lẽ do trước đó mất máu quá nhiều? Cũng không đúng mà..." Tiết Dương kiểm tra đơn giản một phen, lại kiểm tra không ra bất cứ vấn đề gì, chỉ có thể đỡ nó sang một bên, hỏi nó không thoải mái ở đâu. Laca kêu lên vài tiếng, đáng tiếc Tiết Dương hoàn toàn nghe không hiểu, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Mạn Toa, hi vọng cô bé giúp hắn phiên dịch một chút. Mạn Toa cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn về phía Ôn Dao, thấy Ôn Dao không có ý phản đối, mới trả lời: "Nó nói nó không có việc gì." "Vậy là tốt rồi." Tiết Dương nhẹ nhàng thở ra, lại lần nữa kiểm tra miệng vết thương của nó, phát hiện khôi phục cũng không tệ lắm. Laca yên lặng nhìn Tiết Dương không ngừng bận việc một hồi, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn Mạn Toa, cuối cùng nhìn về phía Ôn Dao:【Nếu cô bé đó nói trước đó là sự thật, ta sẽ đồng ý.】 Laca biết rõ, bây giờ chính mình không có lựa chọn gì khác rồi, trong nháy mắt vừa rồi, Ôn Dao thật sự có thể trực tiếp gϊếŧ chết nó, mà nó hoàn toàn không có khả năng phản kháng...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]