Tiết Dương cười cười, hắn đi đến ngồi xổm trước chiếc lá cây, xầm lấy một trái cây hồng đỏ to nhất cười nói: "Đúng vậy, chúng, đây đều là bầy khỉ kia tặng đấy, cơ bản cách ba bốn ngày đều đưa đến một lần. Có điều hôm trước đã đưa đến một lần rồi, hôm nay sợ rằng biết có khách đến, nên đưa thêm đấy!"
Tiết Dương ném trái cây trong tay cho Mạn Toa, sau đó nâng trọn chiếc lá cây lớn kia vào trong phòng.
Mạn Toa đi theo sau lưng Tiết Dương hỏi đến cùng: "Tại sao chúng lại tặng trái cây?"
"Không phải anh nói bây giờ cảm thấy chúng đang bảo hộ chúng ta sao? Mặc dù nói trong rừng rậm có không ít thức ăn, nhưng có thể tìm được hay không lại là chuyện khác, có đôi khi chúng ta tìm không thấy đồ ăn, có thể ăn đỡ rau dại cây nấm. Sau đó một ngày nào đó đột nhiên phát hiện bên ngoài cửa xuất hiện một ít quả dại và thịt động vật, cứ như dành riêng đưa đến cho chúng ta vậy, sau đó phát hiện là bầy khỉ kia đưa đến. Có đôi khi anh cảm thấy như bị bao nuôi vậy, hoàn toàn thay đổi thân phận."
Tiết Dương quay đầu làm mặt quỷ với Mạn Toa, sau đó tiếp tục nói: "Có đôi khi chúng bị thương cũng sẽ chủ động đến tìm anh, trước kia thì không, bây giờ thông minh giống như con người vậy, anh nghĩ một mảnh đất này an toàn như vậy, cũng có công lao của bọn chúng."
"Chúng rất lợi hại?"
Mạn Toa cũng không cảm thấy bầy khỉ kia có bao nhiêu lợi hại, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085309/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.