Chương trước
Chương sau
Johnan nghi hoặc không người giải đáp, hai anh em sinh đôi cũng tìm bàn trống ngồi xuống, vừa vặn đối diện Ôn Dao bọn họ.
"Hôm nay còn có nhân vật mới? Ở đâu ra?"
Brod đánh giá Thor một phen, hỏi Johnan ở một bên.
Johnan cười cười, đang chuẩn bị trả lời, chợt nghe đến nơi cầu thanh lầu hai truyền đến âm thanh giày cao gót "Cộp cộp cộp".
Một cô gái mặc váy dài màu đen đi ra từ góc rẽ cầu thang, mái tóc dài nâu nhạt lười biếng nằm sau ót, còn có vài sợ tóc xoăn tán loạn ở hai bên má cô ấy.
Dáng người cô thon dài, trên cổ đeo mặt dây chuyền châu báu cực đại màu xanh da trời, làm nổi bật làn da rất trắng, đôi mắt như đại dương, cả người thoạt nhìn lười biếng, nhàn nhạt đấy.
Khóe miệng cô mang theo mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn về phía mọi người lại vô cùng đạm mạc.
Phong cách tiệc tối thông thường của trước tận thế xuất hiện ở chỗ này dường như lộ ra chút đột ngột, đặc biệt là trong quán rượu còn có ba cô gái mặc trang phục tác chiến gọn gàng, làn da thô ráp, so sánh với nhau quả thật trông như người của hai thế giới.
Nhưng những người khác cũng không kinh hãi, hiển nhiên đã tập mãi thành thói quen, bọn hắn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú lên cô gái, mà ngay cả bọn Johnan cũng ngừng nói chuyện với nhau, đem tất cả lực chú ý đặt ở trên người cô gái.
Martina nhìn quanh một vòng, ánh mắt rơi vào trên người Ôn Dao và Thor, nhân viên phục vụ tiến lên thì thầm ở bên tai cô vài câu.
Martina gật gật đầu, dời ánh mắt đi, cô bước chậm đến chỗ ngồi nơi quầy bar ngồi lên, lười biếng nói: "Chắc hẳn các người đã nghe được tin tức rồi đến?"
"Chỉ biết đại khái, cũng hoài nghi tính chân thật của tin tức này, dù sao dị thú thật sự lợi hại như vậy, cũng sẽ không giống trống khua chiêng đem tin tức rải rác xuất hiện khắp nơi như vậy?"
"Tin tức thật sự." Martina vén tóc bên tai, tiếp tục nói: "Hart phát hiện đấy, hắn vốn không có ý định nói cho người khác biết, thế nhưng con dị thú kia rất lợi hại, thiếu chút nữa hắn đã chết trong tay nó, cho nên mới nói cho mọi người biết, để mọi người đồng tâm hiệp lực, hi vọng trước lúc những căn cứ khác không phát hiện ra xuống tay trước."
"Nó mạnh như vậy?"
"Hart nói thế nào cũng cấp bốn, như vậy rất có thể nó cấp năm rồi?"
"Cấp năm..."
Ôn Dao lẳng lặng nghe người chung quanh nói chuyện, căn cứ theo nội dung bọn hắn nói với nhau, nơi nào đó xuất hiện dị thú biến dị rất mạnh, người muốn thu phục thiếu chút nữa bị gϊếŧ chết, cuối cùng đem tin tức này phát ra căn cứ, muốn cho mọi người cùng nhau hành động, cuối cùng dị thú rơi vào tay ai, phải xem bản lãnh của người đó rồi.
Như vậy, dị thú mà bọn hắn nói đến cuối cùng có phải Đại Hoàng không?
Làm sao không nói rõ hơn một chút!

"Tôi nghe nói con hổ biến dị kia còn bị thương? Bị thương mà Hart cũng không đánh lại nó?"
Hổ biến dị!
Ôn Dao và Thor liếc nhìn nhau, từng người lại dời đi, Ôn Dao cúi đầu đâm đâm Mạn Mạn trong ngực, nghe càng thêm chăm chú.
"Con hổ biến dị kia đã mọc cánh, lại bay không được cao, theo hắn nói động tác cũng có chút kỳ quái, cho nên mới hoài nghi nó bị thương."
Nghe thế, Ôn Dao cảm thấy có 99% khả năng là Đại Hoàng rồi, về phần tại sao Đại Hoàng mới cấp bốn lại bị cho rằng cấp năm...
Trước kia Ôn Dao cho ăn chút ít tinh thạch kia là lãng phí rồi sao?! Còn giống như dị thú cấp bốn bình thường mới không khoa học!
"Hart đâu?"
"Hắn còn ở đó trông dị thú kia, bảo đảm nó không chạy đến nơi khác, cũng đề phòng bị những người khác phát hiện, trước mắt người biết rõ chuyện này chỉ có các vị ngồi ở đây rồi."
Martina chậm rãi liếc nhìn tất cả mọi người, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Thor.
"Có điều ngược lại tôi thật không ngờ còn có thể nhìn thấy gương mặt lạ, xem ra cũng có bản lĩnh đấy."
Thor nhe răng cười cười, cầm lấy ly rượu bên người nâng lên với Martina, uống một hơi cạn sạch sau cười nói: "Có duyên mà thôi."
Martina cũng không phải muốn bới móc gì, dị năng giả như Thor không ổn định ở một căn cứ mà lang thang bốn phía cũng không phải không có, hơn nữa đa phần những người này đều có thực lực cường đại, tự nhiên có phong cách hành sự của riêng mình.
Chỉ có điều cô chưa từng thấy qua người mang theo trẻ con chạy khắp tứ phía đấy, dù sao dưới cái nhìn của người da trắng người châu Á càng lộ ra vẻ nhỏ tuổi hơn, cô cảm thấy Ôn Dao khoảng tám chín tuổi mà thôi.
"Bảy giờ sáng mai tập hợp ở cổng bắc, quá hạn không hầu."
Martina xác định thời gian với mọi người, cũng không bàn những chuyện khác, đứng dậy đi lên lầu.
Trong quán rượu một lần nữa náo nhiệt lên, nhưng tất cả mọi người không bàn luận về chuyện dị thú, chỉ nói chuyện của bọn hắn.
Nửa giờ sau, bọn hắn bắt đầu từng nhóm rời khỏi.
Johnan liếc nhìn đồng bạn bên kia, sau đó nháy mắt mấy cái với Thor, ý vị hỏi thăm: "Lần đầu tiên anh đến căn cứ chúng ta, có muốn tôi dẫn anh đi dạo chơi không?"
Đều đêm hôm khuya khoắt tự nhiên không thể nào đi dạo, nhưng Thor hiểu rõ ý của đối phương, hắn gật gật đầu, cười tủm tỉm nói: "Thế thì thật sự quá tốt, làm phiền cậu rồi."
"Không phiền không phiền."

Trong lòng hai người đều có tính toán riêng, vẻ mặt mọi người đều cười đến chân thành, vỗ vai lẫn nhau lôi kéo cùng nhau đi ra ngoài.
Các đồng đội của Johnan đi theo đằng sau, lúc cửa vừa mở ra, thân thể bọn hắn bắt đầu căng thẳng... cả người đều rơi vào trạng thái đề phòng, dường như tùy thời đều chuẩn bị tấn công cùng phòng hộ.
Cửa lớn vừa mở ra, dị thực ở cửa ra vào nhanh chóng phát động tấn công về phía bọn hắn, có vài nhánh cây dài xanh lá bắn thẳng đến, còn có hai đóa hoa cực lớn mở to miệng đầy răng nanh đánh tới bọn hắn.
Johnan bọn hắn sớm có chuẩn bị, dù sao ra vào cũng không phải lần đầu tiên rồi, đang chuẩn bị thả ra tấm chắn lao ra, những dị thực kia đột nhiên dừng lại công kích, dường như bị thời gian ma pháp đóng băng vậy.
Sau đó trong nháy mắt, những cánh lá sắp chạm vào bọn hắn ào ào thối lui, khôi phục bộ dáng trước kia, giống như trước đó tất cả đều là ảo giác.
Johnan cùng các đồng đội hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
"Các người còn không đi sao?"
Thor đã sớm đi ra một khoảng cách quay đầu lại hỏi.
"À? À! Đi đi thôi!"
Johnan vừa đi vừa quay đầu lại, sợ đây là cái bẫy của những dị thực kia, đợi bọn hắn không phòng bị đánh lén bọn hắn.
Thế nhưng đợi đến lúc bọn hắn đi ra ngoài thật xa, những dị thực vô cùng hung tàn kia lại giống như thực vật bình thường, luôn luôn ngoan ngoãn giữ nguyên bộ dáng.
Thật sự gặp quỷ rồi!
Đám bảo bối hung tàn của Martina từ lúc nào thuần lương rồi hả?
Johnan trăm mối không có cách giải, hắn lần nữa đánh giá Thor, thăm dò hỏi thăm: "Thor, lúc các người tiến vào chính là như vậy sao?"
"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"
Vẻ mặt Thor vô tội hỏi ngược lại, giống như nghe không hiểu Johnan đang nói cái gì.
"Không có... Không có vấn đề... Không có vấn đề..."
Johnan vội vàng lắc đầu, trong lòng lại nghĩ quyết định của mình chính xác đấy, một đồng minh có thực lực mạnh mẽ như vậy sẽ tăng nhiều phần thắng cho bọn hắn hơn!
Nhìn Johnan đột nhiên phấn chấn lên, Thor biểu thị: thật ra không liên quan gì đến hắn, bọn chúng đều bị Ôn Dao hù dọa đấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.