Chương trước
Chương sau
Tin tức này làm cho mọi người vốn còn đang đắm chìm trong bi thương phấn chấn trở lại, bọn hắn nghị luận nhao nhao, suy đoán kiện thể thuật như lời căn cứ nói rốt cuộc là cái gì, thật sự có hiệu quả thần kỳ như vậy chăng?
Dù sao, bây giờ đối với bọn họ mà nói, thực lực quá trọng yếu, chỉ có thực lực cường đại, mới có thể sinh tồn rất tốt mà thôi.
Lần này Trịnh Viêm Bân nói chuyện cũng không phải hiện trường "trực tiếp", mà đã sớm soạn sẵn rồi, chẳng qua bây giờ năm căn cứ lớn đồng thời phát ra mà thôi.
Căn cứ Hoa Trung.
Nghe lời phát thanh An Cát hưng phấn hỏi chị gái An Ninh bên cạnh: "Chị, thật sự có thể thuật thần kỳ như vậy sao? Căn cứ còn tốt như vậy, lại còn công bố trực tiếp như thế!"
Phải biết, những thuốc được hoan nghênh nhất kia đối với dị năng giả bình thường như bọn hắn đều bị hạn chế số lượng mua đấy, chỉ có gia nhập quân đội dự bị mới có quyền ưu tiên.
"Có lẽ vậy." An Ninh nhàn nhạt trả lời.
Đối với bây giờ có đủ loại khác biệt so với kiếp trước, An Ninh đã có thể thản nhiên tiếp nhận.
Kiếp trước Trịnh Viêm Bân chết sau tận thế không bao lâu, người lãnh đạo mới dường như họ Dư, lúc ấy cô cũng không chú ý, chỉ biết sau này mấy căn cứ lớn đều làm theo ý mình, giữa lẫn nhau có không ít mâu thuẫn.
Cũng bởi vậy mới làm cho không ít cao thủ rời khỏi, thành lập căn cứ tư nhân. Cuối cùng những căn cứ tư nhân kia càng không ngừng lớn mạnh, có mấy cái cuối cùng tạo thành thế lực chống lại năm căn cứ lớn chính thức kia.
Nhưng bây giờ xem ra, bây giờ năm căn cứ lớn vẫn còn chặt chẽ liên kết với nhau, chính quyền cũng không phân cách, người lãnh đạo vẫn có quyền lực lãnh đạo tuyệt đối.
Như vậy, kiếp trước những căn cứ tư nhân kia có khả năng cũng sẽ không xuất hiện.
Mấy ngày hôm trước cô còn nhìn thấy một người trong cao tầng căn cứ Thần Hi, nhưng hắn lại mặc quân trang dẫn theo một tiểu đội tuần tra trong căn cứ.
Hiện tại trong căn cứ không ít đồ đạc đều có sự dụ hoặc rất lớn với dị năng giả, chỉ cần căn cứ bảo trì quản lý như bây giờ, không nên quá phận, có lẽ cũng sẽ không có người nghĩ đến rời khỏi căn cứ...
Căn cứ Hoa Nam.
Cố Minh Duệ ngồi trong văn phòng lầu hai ở hiệp hội dị năng giả, chung quanh phát thanh truyền đến nội dung nói chuyện của Trịnh Viêm Bân rõ ràng rành mạnh đến tai cậu, trên bàn tay cậu có đặt một chiếc laptop, trong máy vi tính đang chiếu một đoạn video đúng là kiện thể thuật.
Ôn Minh truyền tới tin tức rất mơ hồ, nhưng cậu cảm thấy nhất định đã có chuyện gì đó, bằng không vì sao cậu ấy lại đột nhiên muốn cậu bắt đầu sớm tất cả kế hoạch?
Phải biết, bọn họ đã bàn bạc những kế hoạch này từ rất lâu, đợi đến lúc an ổn đảm bảo nhất mới áp dụng, bây giờ nhắc đến, sẽ xuất hiện những dự tính gì bọn họ đều không lường trước được, độ khó gia tăng cũng không phải nhỏ tí tẹo.

Nhưng Ôn Minh đã làm như vậy, nhất định có đạo lý của cậu ấy, về phần là cái gì, chỉ có thể chờ cậu ấy trở về mà thôi.
Hiện tại, cậu cần phải làm là làm thế nào đem ảnh hưởng bất lợi của kế hoạch sớm này khống chế đến mức thấp nhất...
Sau khi Trịnh Viêm Bân kết thúc nói chuyện, các nơi trong căn cứ bắt đầu vui mừng lên, rất nhiều dị năng giả cũng bắt đầu dùng các loại phương pháp biểu hiện dị năng, dẫn tới tiếng trầm trồ khen ngợi.
Một đoàn người Ôn Dao cũng bị dòng người phân tán, người lớn và trẻ con chia làm hai đội.
Tuy Thôi Cầm bọn hắn đều không có dị năng, nhưng có hai cảnh vệ viên đi theo, cộng thêm lúc nào cũng có thể thấy được binh sĩ tuần tra, bọn hắn cũng không lo lắng gặp phải nguy hiểm gì.
Hạ Y Huyên rất hưng phấn, trên đường đi lôi kéo Tề Kỳ đi xem khắp nơi, Ôn Dao biểu lộ trước sau như một, chậm rì rì theo sát phía sau các cô.
Ngược lại Thor rất ngạc nhiên với tất cả mọi thứ chung quanh, mở to mắt hào hứng bừng bừng nhìn xem, trong đầu còn thỉnh thoảng thảo luận gì đó với Karl.
"Anh hai!"
Một đội binh sĩ tuần tra đi ngang qua cách đó không xa, Hạ Y Huyên mắt tinh phát hiện người đi sau cùng là Hạ Diệc Thần.
Nghe được âm thanh Hạ Diệc Thần cũng nhìn thấy bọn họ, phân phó đội ngũ tiếp tục đi tới trước, sau đó Hạ Diệc Thần đã đi tới.
"Các người cũng tới? Ông bà nội đâu?"
"Ông bà nội cùng thím hai đều ở nhà, còn có ông nội Tề ở nhà, những người còn đều đi ra ngoài, có điều mẹ em đi bên kia rồi. Anh hai, anh đang đi tuần tra à?"
"Ừm." Hạ Diệc Thần gật gật đầu: "Dân chúng trong căn cứ cơ bản đều đi ra ngoài, lưu lượng người lớn như vậy, một chút chuyện nhỏ dễ dẫn đến chuyện lớn lắm, tự nhiên phải cẩn thận. Bây giờ trên cơ bản tất cả binh lực đều xuất động, một nửa phải giữ gìn trật tự trong căn cứ, một nửa thủ hộ tường phòng hộ căn cứ, phòng ngừa Zombie đánh lén."
"Thật vất vả quá, thật ra căn cứ đừng cậy thế ồn áo quá lớn, tùy tiện qua qua là được rồi."
Hạ Diệc Thần cười búng lên trán Hạ Y Huyên: "Cái này không chỉ riêng để vì đẹp mắt, càng là thái độ vì ủng hộ sĩ khí, muốn cho mọi người biết rõ mọi chuyện còn chưa lâm vào tuyệt cảnh. Muốn cho mọi người đều có lòng tin, càng tin tưởng chỉ cần đoàn kết nhất trí, khó khăn trước mắt này chỉ là tạm thời."
"Ồ, không nghĩ tới anh cũng sẽ nói những lời thế này." Hạ Y Huyên le lưỡi, vẻ mặt ghét bỏ.
"Anh làm sao..."
Hạ Diệc Thần đang muốn gõ mạnh vào đầu cô, sau lưng cậu đột nhiên truyền đến tiếng vang cực lớn!
Nhìn lại, một tòa điêu khắc dùng nguyên liệu cũ tái chế dựng nên một bức tượng khổng lồ bị nổ tung đứt đoạn, một nửa bộ phận cực lớn từ giữa không trung nện xuống, những thứ khác rơi rải rác xuống như mưa sao chổi, không chút lưu tình đập xuống đám người hốt hoảng chạy thục mạng.

Trong đám người không ngừng la hét lên, có không ít người chưa kịp phản ứng đã bị người đẩy ngã xuống đất, sau đó bị đám người bối rối bao phủ.
"Đáng chết!"
Hạ Diệc Thần chửi một tiếng, cậu duỗi hai tay ra, vô số khí lưu hình thành gió, loại bỏ những khối vụn rơi xuống, làm suy yếu lực trùng kích của chúng, cuối cùng dới chúng sang bãi đất trống đám người chưa đến.
Mà binh sĩ tuần tra chung quanh chạy đến rất nhanh, trong đám người người có dị năng đã bắt đầu hiệp trợ các binh sĩ phân tán đám người, không ít dị năng giả hệ trị liệu cũng đã bắt đầu chữa trị ngay tại chỗ.
"Hẳn là con người làm ra."
Nghe lời Ôn Minh nói... mặt Hạ Diệc Thần âm trầm gật đầu, điêu khắc này là do mấy nghệ thuật gia có dị năng làm ra đấy, cố ý làm cho ngày tết âm lịch.
Trước khi đặt ở đây cũng đã kiểm tra qua, rất kiên cố, căn bản không có khả năng phát sinh chuyện sụp đổ.
Cộng thêm tiếng vang trước đó cùng nơi tòa điêu khắc đứt gãy, cái này căn bản do người có ý đồ xấu làm ra!
Nhớ tới chuyện xảy ra trên lôi đài trước đó, mặt Hạ Diệc Thần càng thêm đen.
"Nếu các người không có việc gì hãy đi về trước đi, xem ra bên trong căn cứ vẫn còn có chuột và sâu bọ, cũng không biết phía sau còn có tình huống bất ngờ gì hay không, anh đi trước."
Đợi Hạ Diệc Thần vội vàng rời khỏi, Ôn Minh nhỏ giọng hỏi Ôn Dao: "Dao Dao, em có phát hiện gì không đúng không?"
Ôn Dao lắc đầu, Ôn Dao cũng không phải Thần Tiên, làm sao cái gì cũng biết?
Hơn nữa, Ôn Doa cũng không phải từng giây từng phút đều phóng thích ra tinh thần lực quan sát chung quanh!
"Anh thì sao?"
Ôn Minh quay đầu hỏi Thor bên cạnh, dù sao người ngoài hành tinh này cũng có chỗ khác biệt à?
Thor cũng lắc đầu, chuyện không hiểu thấu này làm sao hắn biết chuyện gì xảy ra?
"Được rồi, chúng ta đi tìm mấy người lớn rồi trở về đi."
Bây giờ nhiều người lắm, có một số việc bọn hắn không thể khống chế nổi, sớm chút trở về mới tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.