Đàm Hán giao ca với binh sĩ, sau đó dẫn theo đoàn người Ôn Dao đi đến chỗ khán đài cao.
Mặt phía bắc lôi đài có một chỗ khán đài cao cao, trên khán đài có vài binh sĩ đang quan sát tinh tường, bảo đảm có thể phát hiện đầu tiên những chuyện xảy ra bên dưới.
Trên đường Hạ Y Huyên hỏi chuyện Đàm Hán: "Tôi nói Đàm Hán này, nói sao cha anh tốt xấu gì trước kia cũng làm sư bộ tham mưu, tại sao anh cũng đứng ở cương vị này như các binh sĩ khác? Làm sao cũng phải lăn lộn đến chức vụ tương đương như tiểu đội trưởng chẳng hạna."
Đàm Hán liếc mắt, giọng điệu đều đều nói: "Nào tốt như cô nghĩ như vậy, bây giờ hiện tại cũng không thể so với trước kia, nguy hiểm càng lớn, thực lực mới là trọng yếu nhất. Hơn nữa trong quân đội dị năng giả phải thống nhất nghe theo mệnh lệnh, bà nội tôi lo lắng tôi bị phái đi làm nhiệm vụ có tính nguy hiểm quá lớn, chết sống bảo cha tôi điều tôi đến nơi an toàn, bằng không tôi không được tiến vào quân đội.
Cha tôi không có cách nào, đem bỏ tôi vào đội ngũ Diệc Thần, chủ yếu chịu trách nhiệm an toàn trong căn cứ. Thật ra tôi rất muốn đi ra ngoài làm nhiệm vụ đấy, tuy nguy hiểm lớn, nhưng chỉ cần có thể còn sống sót, lập công cũng dễ dàng hơn, bò lên cũng nhanh.
Cô còn nhớ Tưởng Tuấn Nam nhà họ Tưởng không?"
Hạ Y Huyên gật gật đầu, Tưởng Tuấn Nam cũng cùng tuổi anh hai của cô, từ nhỏ chỉ là một thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085167/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.