Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Đường San San xẹt qua Hạ Y Huyên, bắt đầu dò xét Ôn Dao cùng Ngữ Điệp.
Ngày hôm qua ở nhà cô ta chợt nghe nói Hạ Y Huyên trở về rồi, còn dẩn theo con trai con gái của người cô kia.
Tuy nhiên nơi này có hai cô bé, nhưng vừa liếc mắt cô ta đã nhận ra thân phận Ôn Dao, dù sao, khuôn mặt này thật sự giống mấy phần với người nhà họ Hạ.
"Đây là con gái cô của cô à? Lớn lên còn rất giống người nhà họ Hạ các người nha, nhưng các người phải giáo dục cho cẩn thận đấy, cũng đừng để như mẹ cô ta, làm ra chuyện xấu hổ cả gia tộc..."
"Nhà họ Hạ giáo dục tự nhiên không cần cô quan tâm!"
Tề Kỳ tiến lên một bước ngăn trước mặt Ôn Dao, trên mặt cô mang theo nụ cười nhu hòa, nhỏ giọng chậm ngữ nói: "Mấy ngày hôm trước tôi có nghe về con gái của thím cô, thì ra chị họ cô lập gia đình? Làm sao lại khiêm tốn như vậy, đều không báo cho chúng tôi biết? Tuy bây giờ vật tư khan hiếm, nhưng đưa tặng chút lễ vật vẫn không có vấn đề gì đấy.
Có điều không sao, chị em họ của cô hình như cũng có không ít? Lần sau nhớ báo cho chúng tôi biết là được rồi, nhất định sẽ chuẩn bị một phần đại lễ đấy."
Mặt Đường San San mặt lập tức âm trầm, lời nói êm tai đấy, có điều lại châm chọc nhà họ Đường bọn hắn bán con gái mà thôi.
Tình huống căn cứ Hoa Bắc còn phức tạp hơn những căn cứ khác không ít, tuy chủ tịch tay nắm thực quyền, nhưng trong căn cứ vẫn còn mấy gia tộc có quyền lợi.
Hôm nay quân quyền lớn nhất, gia tộc như bọn hắn đa phần đều bị xa lánh đến biên giới rồi.
Ông nội của cô ta không cam lòng cứ như vậy, ngoại trừ lôi kéo nhân vật khác có thực quyền, cũng tiến hành các loại lôi kéo với đoàn dị năng trong căn cứ.
Hiện tại, trong căn cứ sau lưng bất kỳ đoàn dị năng lớn nào mà không có thế lực khác ủng hộ?
Mấy ngày hôm trước một người chị họ của cô ta bị gả cho đoàn trưởng đoàn dị năng Càn Khôn, nói là gả, nhưng thật chứ không khác gì bán đi cả?
Có điều chỉ là lấp liếm che đậy mà thôi.
"Thì ra là Tề đại tiểu thư à, lâu quá rồi không gặp, tôi còn tưởng rằng cô sống không qua nổi đây này. Nhưng không sao, cô không cần lo lắng, có lẽ ba mẹ cô đều đã sắp xếp xong xuôi cho cô rồi."
Đường San San che miệng cười cười, duỗi ngón tay chỉ Hạ Y Huyên cùng Tề Kỳ hai người: "Nói không chừng các người có thể kết thành thân thích đấy, tư lệnh Tề cũng không phải chọn con rễ đến nhà?
Nghe nói tuổi còn chưa lớn? Tuổi còn nhỏ tốt, có thể dạy dỗ đàng hoàng... A!"
Đường San San đột nhiên hét rầm lên, ném mạnh con mèo trắng trong tay ra!
Mà mèo trắng vốn dịu dàng ngoan ngoãn nhu thuận thay đổi thân hình giữa không trung, đánh về phía đám người đang bu xem náo nhiệt chung quanh.

"Tây Tây!"
Đường San San bất chấp mu bàn tay phải bị cào ba đường vết máu, cô ta xông vào đám người lớn tiếng hô to đám người không được tổn thương mèo của cô ta, không ngừng kêu tên mèo trắng.
Đáng tiếc mèo trắng vẫn luôn rất dịu dàng ngoan ngoãn giờ phút này như bộc phát thú tính, căn bản không để ý chủ nhân kêu gọi, dựng thằng toàn bộ lông trên người, hóa thành một đạo bạch quang không ngừng tấn công đám người quanh mình.
Đa phần người vây xem náo nhiệt đều là dị năng giả, bị tấn công làm sao có thể bỏ qua, mấy đường công kích đánh úp về phía màu trắng, lại bị tránh thoát từng cái.
Nhìn đám đông vây xem đột nhiên loạn thành một bầy, tiếng thét chói tai không ngừng vang lên, Hạ Y Huyên cùng Tề Kỳ ngây ngẩn cả người.
Tề Kỳ biết rõ con mèo trắng kia, xem như thú biến dị, tuy lực công kích không cao, nhưng tốc độ cực nhanh, hơn nữa vô cùng nghe lời Đường San San... sao đột nhiên lại tấn công chủ nhân nhà mình?
Hạ Y Huyên nhịn không được chuyển ánh mắt nhìn sang Ôn Dao, cô cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, có thể làm được chuyện này vậy cũng chỉ có...
Ôn Dao không để ý đến hỗn loạn bên kia, mà nghiêng đầu chơi đùa với Mạn Mạn đang ghé trên bờ vai mình.
Nơi giao dịch là nơi trọng điểm binh sĩ luôn tuần tra, xảy ra hỗn loạn không bao lâu đã bị các binh sĩ tuần tra chung quanh khống chế được.
Bọn hắn đều khống chế được vài tên dị năng giả vừa phát động dị năng tập kích, mèo trắng cũng bị chế ngự, một binh sĩ dùng vài nhánh dây trói nó lại.
"Tây Tây!"
Đường San San rốt cục vọt tới phía trước các binh sĩ, cô ta đau lòng nhìn mèo trắng không ngừng giãy dụa, giận dữ hét lớn với binh sĩ đang trói buộc nó: "Anh làm đau nó!"
Binh sĩ nhàn nhạt quét mắt liếc nhìn Đường San San, sau đó dời ánh mắt, cũng không trả lời cô ta.
Một bên đội trưởng đội tuần tra cao thấp đánh giá Đường San San, chỉ vào mèo trắng hỏi: "Đây là dị thú của cô?"
"Vâng."
"Dị thú chủ động tấn công nhân loại trong căn cứ, quấy nhiễu trật tự nơi giao dịch, cô đi cùng chúng tôi một chuyến."
"Dựa vào cái gì? Lại không chết người!"
Đường San San bất mãn, mèo cô ta nuôi cô ta biết rõ, ngoại trừ tốc độ nhanh chút cũng không có bao nhiêu lực công kích, hơn nữa đa phần nơi này đều là dị năng giả, chẳng lẽ lại còn có thể bị một con mèo cấp hai làm bị thương?
Tối đa bất quá chỉ bị thương ngoài da mà thôi.

"Chỉ bằng cô trái với quy định căn cứ, như thế nào? Cô muốn chống chế?"
Một giọng nữ khàn khàn vang lên, một cô gái tóc ngắn mặc quân trang đi ra từ trong đám người
Nhìn thấy cô gái tóc ngắn, đồng tử Đường San San co rụt lại, không được tự nhiên quay đầu lại, hừ lạnh một tiếng, sau đó không kiên nhẫn nói với đội trưởng đội tuần tra: "Được rồi, đi thôi, không phải nộp tiền phạt thôi sao, các người không được tổn thương mèo của tôi!"
Mấy binh sĩ kính một lễ với cô gái tóc ngắn, cảnh cáo các dị năng giả vừa ra tay một phen, sau đó mang theo Đường San San cùng mèo trắng đi.
Đường San San thỉnh thoảng khẩn trương nhìn về mèo trắng trong tay binh sĩ, căn bản không có tâm tư quản mấy người Hạ Y Huyên.
Nhưng từ trước đến nay Tây Tây luôn nghe lời lúc này lại như thay đổi thành một con mèo khác, không ngừng phát ra tiếng kêu bén nhọn, bốn chân không ngừng giãy dụa, nhìn có vẻ vô cùng hung ác.
Đợi Đường San San đi theo các binh sĩ, cô gái tóc ngắn đi về phía Hạ Y Huyên bọn họ, quen thuộc bắt chuyện: "Ơ kìa, Huyên Huyên đã về rồi."
"Ngày hôm qua vừa trở về, A Nguyệt, vừa rồi cậu đẹp trai ngây người nhá!"
Hạ Y Huyên dựng một cái ngón tay cái với Lý Nguyệt, tán dương nói.
Tề Kỳ quan sát chung quanh, kéo ống tay áo Hạ Y Huyên nói: "Chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện đi, ở đây nhiều người lắm."
Vừa rồi thời điểm Đường San San bới móc ở đây đã tụ tập không ít người vây xem náo nhiệt, bây giờ tuy Đường San San đã đi mất, nhưng vẫn có một ít người chưa rời đi thỉnh thoảng còn liếc trộm về hướng các cô.
Nếu không phải vừa rồi Đường San San nói chuyện quá khó nghe, Hạ Y Huyên cũng không muốn ồn ào với cô ta ở trên đường cái, đây không sợ người xem sao.
Cũng gần đến giờ ăn cơm, Tề Kỳ dẫn theo các cô tiến vào một tiệm cơm, chọn một gian phòng.
Tiệm cơm cũng không có nhiều người, ngược lại trong quán rượu đối diện có tiếng người huyên náo, náo nhiệt cực kỳ.
"Trước kia hình như không có quán rượu, bây giờ còn có rượu bán?"
Hạ Y Huyên nhớ rõ lúc cô đi căn cứ Hoa Nam ở đây cửa hàng cũng không nhiều lắm, hôm nay nhìn lại, biến hóa cũng lớn lắm đấy.
Lý Nguyệt giải thích nói: "Là mấy dị năng giả hợp lại mở đấy, cũng không biết bọn hắn tìm được thực vật gì, chế ra vài loại rượu mới, buôn bán vô cùng hot, rất nhiều dị năng giả thích trước khi làm nhiệm vụ uống một ly, hoặc sau khi hoàn thành nhiệm vụ lại đến uống một ly."
Hạ Y Huyên nhẹ gật đầu: "Ah, thì ra là như vậy. Đúng rồi A Nguyệt, trước khi tôi đi cậu nói muốn nhập ngũ, không nghĩ đến chờ tôi trở lại, cậu đã lên làm thượng úy rồi, tóc độ này nhanh dã man nha."
"Chỉ nhờ phúc người trong nhà mà thôi, người bình thường làm sao có thể." A Nguyệt khẽ so vai, cũng không cho là đúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.