Chương trước
Chương sau
Tuy trước mắt xem ra hai bộ công pháp này đều không có bất kỳ tác dụng phụ nào, nhưng Tề Cảnh Huy vẫn rất cẩn thận.
Dù sao hiện tại dị năng giả là lực lượng chủ yếu chống cự Zombie cùng động thực vật biến dị, triển khai thứ này đi ra ngoài có sức ảnh hưởng rất lớn, nếu xảy ra sai lầm, đối với toàn bộ quốc gia có thể nói đó là đả kích hủy diệt.
"Được."
"Còn các cháu nữa, cũng chú ý cẩn thận chút, nếu phát hiện có cái gì không đúng, phải lập tức dừng lại, biết không?"
"Chúng cháu sẽ chú ý, bác Tề đừng lo lắng."
Tuy Ôn Minh cảm thấy sẽ không có chuyện gì, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được nổi khổ tâm của Tề Cảnh Huy.
Chờ bọn họ nói gần xong, Hạ Y Huyên ngồi ở phía sau xe đợi cả buổi cuối cùng mở miệng: "Thế... bác Tề, cháu có thể học..."
Gia tăng tinh thần lực, tăng cường dị năng, cô cũng muốn học công pháp này nha!
Dị năng không gian này thăng cấp cũng không dễ dàng, hơn nữa bây giờ lực khống chế của cô cũng không được tốt lắm, cự ly ngắn cũng may, định vị còn rất chuẩn, khoảng cách xa một chút cô dễ dàng phạm sai lầm lắm.
Dựa theo bọn họ nói, đây là do tinh thần lực của cô kém một chút, cho nên định vị không được, cho nên bây giờ cô chỉ có thể trông mà thèm phương pháp minh tưởng tinh thần lực kia.
"Cháu không sợ xảy ra chuyện?" Trên ghế phụ Tề Cảnh Huy nhìn cô qua kính chiếu hậu, hỏi ngược lại.
"Dao Dao bọn họ đều đã luyện lâu như vậy cũng không xảy ra chuyện gì? Hơn nữa, cháu đều đã lớn như vậy, cũng có năng lực phán đoán của mình, cháu tin tưởng bọn họ!"
"Được rồi, cháu đều đã nói như vậy, bác còn có thể nói không?"
Hạ Y Huyên cười hì hì trêu chọc nói: "Hiện tại ngài là căn cứ trưởng của chúng ta, đương nhiên chúng ta phải hỏi ý kiến của ngài nha."
"Khó trách Hạ lão thích cháu như vậy, hôm nay xem như chân chính đã hiểu rõ rồi!" Tề Cảnh Huy cười cười, lại nói đùa vài câu với Hạ Y Huyên.
Ôn Minh đưa Tề Cảnh Huy về chỗ ở, sau đó mang theo mấy người Ôn Dao ra quân đội.
Mấy ngày hôm trước cậu đã hẹn với Cố Minh Duệ, hôm nay dành chút thời gian gặp mặt.

Trong căn cứ khắp nơi đều là âm thanh vui mừng sôi nổi, còn có người ngẫu hiểu biểu diễn dị năng ở ven đường.
Quả cầu lửa nổ tung trên bầu trời, biến thành nhiều đóa hoa xinh đẹp, đóa hoa nở rộ ra, cuối cùng hội tụ cùng một chỗ biến thành một chim lửa rực rỡ.
Tuy hình thái con chim còn có chút tạm được, nhưng thắng được ở chỗ được người chung quanh trầm trồ khen ngợi.
Còn có dị năng giả hệ mộc thúc phát thực vật, đan thành đủ loại cảnh quan, đủ loại hoa nhiều màu sắc tách ra, hấp dẫn vô số ánh mắt mọi người, trong không khí ngập tràn hương hoa nồng đậm.
Thậm chí còn có mấy dị năng giả hệ băng phóng ra một tầng băng trên bãi đất trống, để cho mọi người trượt băng ở phía trên.
Ngữ Điệp nằm sấp trên cửa sổ thấy mùi ngon, đã lâu như vậy, lần đầu tiên cô nhìn thấy người người tươi vui như thế, căn cứ náo nhiệt, không hề trầm lặng như trước kia, khắp nơi tràn đầy áp lực cùng tuyệt vọng.
Hạ Y Huyên ở một bên vừa giải thích cho bọn họ những chuyện lặt vặt này kia: "Đây là chủ ý của tên Cố Minh Duệ kia, vật tư khan hiếm, không có pháo hoa cũng không có đèn lồng màu đỏ, đương nhiên cũng không có khả năng đi tìm những thứ như vậy, cho nên cậu ta liền nghĩ đến dùng dị năng thay thế, để dân chúng trong căn cứ càng thêm vui vẻ."
"Nhưng ngay từ đầu đa phần dị năng giả đều không đồng ý, bọn hắn tự cho rằng mình tài trí hơn người, làm sao có thể làm chuyện xiếc mua vui cho người này chứ? Có điều cuối cùng bọn hắn vẫn đồng ý, các người biết tại sao không?"
Đáng tiếc chỉ có Ngữ Điệp đặc biệt cổ động đặt câu hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì đại hội trưởng của chúng ta lấy ra thứ mà bọn hắn khó có thể từ chối được nha ~ "
"Thứ gì?"
Thấy Ngữ Điệp cổ vũ như thế, Hạ Y Huyên hào hứng cao hơn: "Chính là thuốc khôi phục thể lực nha, mỗi người tham gia đều có thể nhận được một ít thuốc khôi phục thể lực, còn có những vật khác. Phải biết, thuốc khôi phục thể lực này lũng đoạn trong quân đội đấy, mặc dù chỉ là một lọ rất rất nhỏ, nhưng cũng đủ khiến bọn hắn tranh giành sứt đầu mẻ trán. Cố Minh Duệ còn ý định lễ mừng năm mới tiếp tục dùng cách này, hơn nữa đến lúc đó tình cảnh sẽ càng lớn hơn."
"Những thuốc kia đều là thuốc có độ tinh khiết thấp nhất đấy." Ôn Minh xen vào giải thích một câu, Cố Minh Duệ dám làm như vậy cũng là do Tề Cảnh Huy bày mưu đặt kế, thuốc phát đi cũng là thuốc đông y có độ chênh lệch một chút so với thuốc kia.
"Chị biết, nhưng cho dù là thế, trên thị trường cũng mua không được, chính thức có tiền cũng không mua được."
Trên đường đi bọn họ thấy đủ loại biểu diện, binh sĩ tuần tra trên đường cũng nhiều gấp đôi, nhìn thấy xe Ôn Minh, đều nhao nhao cúi chào nhường đường.
Kiều Hi cũng mang theo các cô gái đi xem biểu diễn trên đường, lại còn mua trái cây từ một dị năng giả hệ mộc thúc đẩy sinh trưởng cho cô bé duy nhất trong nhóm, mặc dù có chút đắt, nhưng nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của cô bé hắn thấy cũng xứng đáng.
Đi vào căn cứ này hơn nửa tháng, hắn cảm giác như đang nằm mơ.
Cho đến bây giờ hắn chưa từng nghĩ, đã tận thế mà còn có một mảnh đất có thể sinh tồn như thế.

Tuy bọn họ phải làm việc để kiếm điểm tín dụng, chỗ ở cũng rất cũ kỹ chật chội chen chúc, nhưng các cô đều rất thỏa mãn, cuộc sống như vậy lúc trước nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mặc dù có lúc các cô gái đi ra ngoài làm việc cũng gặp phải những ánh mắt không có ý tốt, nhưng chỉ cần không đi đến những góc hẻo lánh cũng ngõ nhỏ, hơn nữa khắp nơi trong căn cứ đều có binh sĩ tuần tra.
Những binh lính này không giống với những tên vẽ đường cho hươu chạy trong căn cứ cũ, bọn họ là quân nhân chân chính, giống như trước tận thế, cho bọn hắn cảm giác an toàn rất cao.
Vốn Kiều Hi nghĩ đến đi nhập ngũ, nhưng nhìn thấy nhiều cô gái tay trói gà không chặt như vậy, hắn vẫn giữ lại, dựa vào dị năng tiến vào bệnh viện công tác.
Nhiều ngày như vậy hắn cũng đã đại khái hiểu rõ về căn cứ Hoa Nam, biết rõ căn cứ trưởng là tư lệnh Tề, nhưng trong căn cứ rất nhiều người dân điều biết, hiện tại phó căn cứ Triệu quản lý.
Bây giờ nhìn thấy một chiếc xe quân đội chói mắt đi qua, trên đường còn có nhiều binh sĩ cúi chào như vậy, hắn tò mò, lôi kéo người bên cạnh hỏi:
"Người ngồi trong xe kia là ai, lợi hại như vậy, quan chức rất lớn à."
Người nọ nhìn thoáng qua xe, tùy ý nói ra: "Chắc là đoàn trưởng Ôn."
"Đoàn trưởng Ôn? Chính là đoàn trưởng Ôn của quân đoàn dị năng à?"
Trong khoảng thời gian này Kiều Hi cũng nghe được không ít bát quái, ngoại trừ hội trưởng hiệp hội dị năng giả gì đó, đoàn trưởng quân đoàn dị năng, nghe nhiều nhất chính là về đoàn trưởng quân đoàn dị năng này rồi.
Nghe nói tuổi của cậu ta cũng chưa tới hai mươi, nhưng đã là đoàn trường quân đoàn dị năng rồi, không chỉ bối cảnh sâu, năng lực càng mạnh, hơn nữa làm nhiệm vụ chưa từng có thất bại, được rất nhiều người tôn sùng, xem cậu ta thành thần tượng, cho rằng cậu ta là đệ nhất cường giả trong căn cứ.
Nhưng...
Hắn từng nghe người biết chút nội tình bát quái trong bệnh viện, nói tuy đoàn trưởng Ôn rất lợi hại, nhưng trong căn cứ còn có người lợi hại hơn cậu ta, chỉ là không có truyền ra ngoài mà thôi.
Chờ hắn hỏi, người ta lại không nói, làm cho hắn nhịn không được hoài nghi tính chân thật.
Bây giờ nhìn thấy xe của đoàn trưởng Ôn, Kiều Hi kích động, hắn còn chưa có dịp gặp Ôn Minh đây này.
Kiều Hi nhón chân, cố gắng lướt qua đỉnh đầu đông nghịt phía trước nhìn lướt qua, muốn nhìn rõ người trong xe có bộ dạng thế nào.
Chờ khi xe từ từ đi qua, hắn không nhìn thấy rõ đoàn trưởng Ôn kia có bộ dạng thế nào, ngược lại nhìn thấy hai gương mặt có chút quen thuộc —— đây không phải hai cô bé đêm đó sao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.