Ăn cơm trưa xong, Ngữ Điệp chủ động đi rửa chén, Hạ Y Huyên cũng đi theo đi hỗ trợ, mà Tề Cảnh Huy lập tức lôi kéo Ôn Minh bắt đầu bàn bạc về vấn đề hai bộ công pháp này. "Trước tiên nói đi, hai bộ công pháp này từ đâu đến." Tề Cảnh Huy dựa trên ghế sa lon, hướng về phía Ôn Minh có chút giương cằm lên. Ôn Minh liếc nhìn Dao Dao, giải thích nói: "Phương pháp tu luyện dị năng kia là cha cháu nghiên cứu ra, chúng cháu đã thử dùng hơn nửa năm, không có vấn đề gì..." "Đợi chút!" Tề Cảnh Huy bật người ngồi thẳng dậy, anh móc móc lỗ tai, hỏi lần nữa: "Vừa rồi cháu mới nói cái gì? Chính các cháu thử rồi hả?" "Đúng..." "Các cháu trực tiếp thử, chưa cho những người khác thử qua?" "Hình như không có..." Thời điểm Ôn Trác lấy ra cho Ôn Minh không nói rõ, có lẽ chỉ có cả nhà bọn họ dùng thử qua mà thôi. "Móa! Tên tiểu bạch kiểm Ôn Trác kia muốn cái gì đây! Thứ chưa trải qua thử nghiệm luận chứng đã cho các cháu dùng rồi? Đầu óc bị cửa kẹp rồi hả!" Tề Cảnh Huy thoáng chốc bốc hỏa lên đầu, anh không khỏi nghĩ đến những chuyện trước kia, khi đó, số người bị tiểu bạch kiểm kia hố qua cũng không ít, không ít người vừa thấy anh ta đã đi đường vòng. Không nghĩ tới, ngay cả con ruột của mình anh ta còn hố, quá ác liệt rồi! "Đợi lát nữa đi bệnh viện kiểm tra thân thể cho mấy đứa, nhìn xem có tai hoạ ngầm gì không, thằng nhóc này cũng quá lừa bịp, nào có ai làm cha như vậy! Uyển Uyển cũng không ngăn cản nó sao?" Tề Cảnh Huy vẫn còn phàn nàn, anh quyết định dẫn hai đứa trẻ đi bệnh viện kiểm tra, loại công pháp do chính mình nghiên cứu ai biết có tác dụng phụ gì hay không, quá không cẩn thận rồi! Ôn Minh không nghĩ đến Tề Cảnh Huy lại có phản ứng lớn như vậy, ngược lại cậu cảm thấy không có gì, dù sao từ nhỏ đến lớn cũng không phải là lần đầu tiên bị lừa. Hơn nữa tuy Ôn Trác có đôi khi không đáng tin cậy, nhưng đồ đạc ba cho bọn họ cũng không có cái sọt nào, cho nên Ôn Minh thật đúng là không muốn lát nữa có nơi nào không tốt. Nói xong phương pháp tu luyện dị năng xong, Tề Cảnh Huy lại cầm lấy bộ phương pháp minh tưởng: "Cái này thì sao? Lại là ở đâu ra?" "Đây là sư phụ của Dao Dao dạy cho Dao Dao đấy." Đây là trước đó Ôn Minh đã bàn bạc với Ôn Dao cách nói tốt nhất, dù sao một đứa trẻ mười tuổi viết ra phương pháp tu luyện tinh thần lực thật sự có chút vượt quá, hơn nữa cũng không dễ khiến người ta tin tưởng. Vì vậy, quyết định ném cái nồi này cho vị "Sư phụ" thế ngoại cao nhân kia!
Nghe là do sư phụ Dao Dao cho, ngược lại Tề Cảnh Huy thả tâm một nửa, anh còn tưởng rằng đây cũng là do tên tiểu bạch kiểm kia làm ra đấy. Có điều... "Dao Dao, cháu lấy ra như vậy thật sao? Sư phụ cháu sẽ không trách cứ cháu chứ?" Tề Cảnh Huy thoáng lo lắng hỏi thăm, anh biết có rất nhiều cao nhân ẩn sĩ tính tình đều rất cổ quái, Dao Dao lấy bộ công pháp sư phụ cho mình truyền thụ cho những người khác, sư phụ Dao Dao sẽ không tức giận chứ? Phải biết, có vài thứ truyền thừa đều không thể đơn giản truyền ra bên ngoài đâu đấy. Ôn Dao nghĩ thầm, đồ vật chính thức của sư phụ, Ôn Dao có muốn dạy các người cũng không học được a. Vừa nghĩ Ôn Dao vừa lắc đầu, nói một câu: "Không có việc gì." "Bác Tề, bác yên tâm." Ôn Minh tiếp nhận câu chuyện: "Sư phụ Dao Dao cũng không nói không thể dạy cho những người khác, chỉ có điều đoạn thời gian trước Dao Dao mới hiểu thấy hoàn toàn, cũng thấy hiệu quả rất tốt, cho nên bây giờ mới lấy ra." "Cái gì bây giờ mới lấy ra, coi như Dao Dao không lấy ra thì cũng bình thường, lấy ra còn nói rõ Dao Dao chúng ta là một đứa trẻ ngoan, có tấm lòng bác ái." Trong mắt Tề Cảnh Huy tràn đầy yêu thương nhìn qua Ôn Dao, càng nhìn trong lòng càng vui mừng. Hai đứa trẻ tốt như vậy làm sao lại là con của tên tiểu bạch kiểm kia chứ? Làm sao lại không sinh ra ở nhà anh đây! Bác ái? Ôn Dao cảm thấy hai từ này không dính nổi trên người mình, Ôn Dao chỉ đang giúp Ôn Minh mà thôi. Liên hệ tốt bệnh viện, Tề Cảnh Huy mang theo hai người Ôn Dao đi đến bệnh viện làm kiểm tra toàn thân. Ngay từ đầu Ôn Dao từ chối thử máu, lần trước cũng bởi vì kiểm tra máu mới khiến cho sở trưởng Kim sở nghiên cứu phát hiện không đúng. Kiểm tra máu này có thể phát hiện ra nhiều thứ lắm, Ôn Dao cũng không muốn lại mạo hiểm lần nữa. Tề Cảnh Huy cũng không rõ ràng nguyên nhân trong đó lắm, nhưng anh cũng nhớ lần trước Ôn Dao bị bắt, sau này có rất nhiều tư liệu cũng không còn nhìn thấy, đặc biệt là tư liệu cả nhà Ôn Dao bọn hắn. Nhưng kiểm tra máu là trụ cột! Nghĩ nghĩ, Tề Cảnh Huy để ngoại trừ viện trưởng, còn những người khác đều rời khỏi, sau đó nói với Ôn Dao: "Dao Dao, lần này kiểm soát của chúng ta giữ bí mật, ngoại trừ viện trưởng không có những người khác biết rõ, hơn nữa tư liệu đều bị tiêu hủy, cháu yên tâm, bác Tề chỉ muốn kiểm tra thân thể của các cháu một chút, xem có tai hoa ngầm nào đó khó phát giác hay không."
Mà Ôn Minh lại cho rằng em gái nhớ đến chuyện lần trước ở sở nghiên cứu, sinh ra cảm xúc mâu thuẫn, lập tức cậu đến ngăn cản phía trước Ôn Dao. "Bác Tề, Dao Dao không muốn xem như thôi đi, cũng không phải không thử máu là không được, kiểm tra những thứ khác thì được rồi." Ngữ Điệp cũng gật gật đầu, hát đệm nói: "Chúng ta đừng rút máu nha, cháu cũng sợ." Mà ngay cả Hạ Y Huyên cũng lôi kéo cánh tay của anh nói ra: "Bác Tề, lấy máu coi như thôi đi, bác xem Dao Dao cùng Tiểu Điệp đều sợ hãi đây này." Nhìn bốn người này như có bộ dạng cùng chung mối thù, Tề Cảnh Huy bất đắc dĩ, làm sao anh có cảm giác mình là nhân vật phản diện bắt nạt trẻ con rồi hả! Rõ ràng anh chỉ vì muốn tốt cho bọn hắn mà thôi! Tề Cảnh Huy lắc đầu, không thể làm gì hơn: "Được rồi được rồi, không xét nghiệm thì không xét nghiệm, chúng ta đi kiểm tra những thứ khác." Làm xong kiểm tra, viện trưởng biểu thị, kể cả Ngữ Điệp, thân thể ba người bọn họ vô cùng khỏe mạnh, thậm chí có rất nhiều số liệu vượt xa dị năng giả bình thường, không có bất cứ vấn đề gì. Xác định thân thể không có bất kỳ tai hoạ ngầm, Tề Cảnh Huy cũng thả tâm, anh nhìn viện trưởng đem tất cả số liệu tư liệu tiêu hủy mới dẫn theo bọn Ôn Dao rời khỏi bệnh viện. "Viện trưởng, chuyện gì mà thần bí như vậy? Lại còn bảo chúng ta rời đi hết nữa." Có bác sĩ khác vây tới phòng hỏi chuyện gì xảy ra, tư lệnh Tề lại tự mình đến đây. Viện trưởng lắc đầu: "Không có gì, mọi người giải tán đi, chuyên tâm làm chuyện của mình." Đợi tất cả mọi người đều tản đi, lúc này viện trưởng mới vỗ vỗ đầu, thì thào lẩm bẩm: "Chuyện gì xảy ra, làm sao mình lại không nhớ rõ vừa rồi làm gì?" Trước đó cô bé kia nhìn hắn một cái, hắn bị đôi đồng từ ngăm đen thâm thúy kia hấp dẫn, bây giờ còn chưa lấy lại tinh thần. Hắn nhớ rõ vừa rồi hắn làm kiểm tra cho mấy đứa trẻ Tư lệnh Tề dẫn đến, sau đó... Đúng, làm kiểm tra, kiểm tra rất bình thường, không có đặc biệt gì. "Viện trưởng, nơi giao dịch bên kia đưa đến thiết bị mới lấy về, cần ngài đi kiểm tra ký tên." Trợ lý của hắn đã cắt đứt ý nghĩ của hắn, hắn vứt vấn đề vừa rồi ra khỏi óc, vội vàng đi theo kiểm tra thiết bị. Mà bên kia, lên xe Tề Cảnh Huy đang nói với Ôn Minh về chuyện công pháp. "Chuyện này trước đừng nói ra ngoài, cháu chọn mấy người trong quân đoàn dị năng, từng hệ chọn hai người, đẳng cấp khác nhau, phương pháp tu luyện dị năng cũng khác nhau. Đương nhiên, tối trọng yếu nhất phải là nhân phẩm đáng tin cậy." Tề Cảnh Huy dừng lại, tiếp tục nói: "Nói rõ ràng cùng bọn họ, nguyên tắc tự nguyện, để bọn họ tu luyện trước một thời gian ngắn, đợi thu thập tư liệu không kém lắm, chúng ta lại báo cáo rồi triển khai."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]