Dọc theo con đường này, mấy đứa trẻ đối với Ôn Dao đều hiện rõ rất hiếu kỳ.
Ngoại trừ vụиɠ ŧяộʍ thăm dò Ôn Dao, chính là dùng ngôn ngữ của bọn nó nhỏ giọng trao đổi với nhau.
"Hình như cô ấy giống như Mạn Toa có thể trao đổi với động vật, trước đó cô ấy còn ngồi trên lưng con thằn lằn lớn kia, chẳng lẽ cô ấy cũng là người được sơn thần chiếu cố?"
"Vẻ ngoài của cô ấy như vậy rõ ràng là người từ bên ngoài đến, hơn nữa trước đó anh Lạp Mông nói cô ấy có thần lực nước nữa."
"Có điều cô ấy lớn lên thật xinh đẹp, thật trắng nha, so với củ cải còn trắng hơn nữa."
"Cái gì gọi là so với củ cải trắng còn trắng hơn, cậu đi học không có chăm chú nghe giảng hả, phải nói là trắng noãn như sữa bò mới đúng."
"Thôi đi pa ơi... có cái gì xinh đẹp chứ." Lệ Na nhếch miệng, bất mãn nói: "Cái đó là không khỏe mạnh, làn da tộc Bạc Nhĩ chúng ta mới là làn da khỏe mạnh đẹp nhất đấy!"
Những người khác nhìn thoáng qua nhau, không có nói tiếp, mà thay đổi một chủ đề khác.
"Cô ấy có phải là người thấy nói đến đón chúng ta không?"
"Không thể nào đâu... Cô ấy nhìn có vẻ lớn hơn chúng ta không bao nhiêu, có thể từ bên ngoài đến đây đi du lịch? Hơn nữa, thầy nói sẽ có người đến đón chúng ta."
"Em cảm thấy sẽ không có người đến tìm chúng ta, đều đã qua nửa năm rồi, ngoại trừ những người trước kia gặp được, không phải chỉ còn những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085052/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.