"Không cần." Ôn Dao nhàn nhạt mở miệng, từ chối lời mời của Lạp Mông.
Ôn Dao lên tiếng thành công cắt ngang tranh chấp của hai người kia, Lạp Mông ngạc nhiên nhìn Ôn Dao, kinh ngạc nói: "Thì ra không phải cậu không nói được!"
Lạp Mông vừa nói lời ra miệng đã bưng kín miệng mình, cậu xấu hổ cười cười với Ôn Dao.
Ai kêu Ôn Dao nãy giờ không nói gì, cậu vẫn cho rằng cô bé ấy không nói được.
Thấy Ôn Dao nhảy từ trên lưng gấu xuống, Lạp Mông vội vàng gọi Ôn Dao:: "Này! Cậu không cần cái này hả?"
Lạp Mông chỉ vào thi thể gấu chó biến dị.
Thi thể gấu chó này giống như ngọn núi nhỏ, con mồi lớn như vậy, nếu như cho bọn họ, bọn họ có thể ăn trong một tháng đấy, thế mà cô bé ấy ngay cả một miếng thịt cũng không cắt, lại quăng nó ở đây?
Cái này cũng quá lãng phí à nha!
"Cho các người."
Nhìn cô bé kia cũng không quay đầu lại, chỉ vứt bỏ một câu như vậy đã đi mất, Lạp Mông ngây ngốc cả người.
Nhiều thịt như vậy đều cho bọn họ?!
Còn có chuyện tốt như vậy?!
Lạp Mông còn muốn nói điều gì, nhưng Ôn Dao đã đi xa, nghĩ nghĩ, nó quay đầu nói với những người khác: "Cô bé ấy nói gấu chó này cho chúng ta..."
"Woa, nhiều như vậy đều cho chúng ta?"
"Trời ạ, sẽ ăn được rất lâu đấy!"
"Thật tốt quá! Hôm nay chúng ta bắt được một ổ thỏ, một tháng này đều không cần buồn rồi!"
Tất cả mọi người ồn ào bàn tán, thậm chí bắt đầu bàn bạc làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085051/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.