Chương trước
Chương sau
"Dao Dao, có thể trò chuyện không?"
Tề Cảnh Huy đi đến bên người Ôn Dao, cởi mũ xuống tùy ý ngồi xuống mặt đất, cười dịu dàng hỏi.
Ôn Dao mò Trường Phong trốn sau lưng ôm vào trong ngực, vừa chải vuốt lông vũ cho nó vừa gật đầu.
Tề Cảnh Huy ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, cười cười nhìn Ngữ Điệp đang hiếu kỳ nhìn anh, sau đó cúi đầu lấy tài liệu mang theo đưa cho Ôn Dao: "Dao Dao, cháu xem cái này."
Đây chính là tư liệu trước đó Ôn Minh nhờ Tề Cảnh Huy điều tra về mấy khu động đất.
Sau khi Ôn Dao nhận lấy cúi đầu nhìn đảo qua, Tiểu Tiểu ở một bên cũng đứng thẳng thân thể lên, tựa đầu lên vai Ôn Dao nhìn xuống.
Bộ dạng có hình có dạng kia cứ như nó có thể xem hiểu vậy đấy.
Ôn Dao lướt qua như bay sau đó nâng mắt nhìn về phía Tề Cảnh Huy, chờ anh nói rõ ý đồ tìm đến đây.
"Đây là trước đó anh của cháu nhờ bác điều tra trước một tuần lễ những khu vực xảy ra động đất, trước đó không phải các cháu đoán những nơi xảy ra động đất có khả năng có mỏ tinh thạch tương tự sao? Cách căn cứ Hoa Nam gần đây cũng có mấy nơi, Dao Dao, cháu có thể dành chút thời gian đi tìm hiểu thử xem không? Nhìn xem có phải giống như Trác Sơn."
Tề Cảnh Huy cũng là vạn bất đắc dĩ mới tìm đến Ôn Dao, bởi vì trước mắt chỉ có Ôn Dao là lựa chọn thích hợp nhất.
Bây giờ cách tận thế xảy ra đã bảy tháng rồi, đã tiến vào tháng 11, từ một tháng trước nhiệt độ đã bắt đầu hạ thấp, còn là đột ngột xuống thấp.
Từ trước đó cao nhất là hơn ba mươi độ thoáng chốc đã xuống mười độ, đánh mọi người trở tay không kịp, hơn nữa còn có xu thế tiếp tục hạ thấp.
Cũng may tất cả các căn cứ lớn từ mấy tháng trước đã bắt đầu công tác chuẩn bị cho tận thế, góp nhặt đủ nhiều vật tư qua mùa đông, lúc này mới tránh khỏi nhiều thương vong hơn nữa.
Có điều vị trí căn cứ Hoa Nam của bọn họ khác với mấy căn cứ kia, càng về phía Nam, càng gần chí tuyến Bắc, độ ấm cao hơn không ít.
Trước đó Ôn Dao bọn họ ở Trác Sơn cũng gặp phải lúc nhiệt độ hạ xuống, có điều Ôn Minh đã chuẩn bị, mỗi binh sĩ đều mang theo đầy đủ quần áo.
Mà sáng hôm nay, vào lúc bọn Ôn Minh rời khỏi không lâu, Tề Cảnh Huy nhận được thông báo bên trên, nói là gần đây nhiệt độ hạ thấp, hành động của Zombie có chỗ chậm chạp, cộng thêm có sự xuất hiện của thuốc khôi phục thể lực, trung ương hi vọng liên hợp hành động một lần, phát động vây quét Zombie.
Một mặt cho xây dựng lại sự tin tưởng cho mọi người trong tận thế, một mặt khác cũng vì hy vọng nhân cơ hội này đoạt lại một bộ phận cứ điểm giao thông, tốt nhất có thể khôi phục vận chuyển liên hệ giữa các căn cứ với nhau.
Sau đó ở nơi thích hợp thành lập cứ điểm, với tư cách kết nối tại thích hợp địa phương thành lập cứ điểm, với tư cách cứ điểm trọng yếu kết nối.

Ngược lại Tề Cảnh Huy cũng không phản đối kế hoạch này, dù sao Zombie tiến hóa càng lúc càng nhanh, tốc độ tiến hóa nhanh hơn nhân loại nhiều lắm, kéo dài càng lâu càng phiền toái.
Nhưng anh cảm thấy về mặt chuẩn bị các phương diện vẫn còn chưa đủ, thuốc khôi phục thể lực tuy nói có thể nhanh chóng bổ sung thể lực cho các binh sĩ, nhưng ở nhiệt độ thấp cũng sẽ ảnh hưởng đến hành động của bọn hắn.
Tề Cảnh Huy hy vọng có thể xác định vị trí cụ thể của những mỏ tinh thạch kia, như vậy báo cáo bên trên có thể kéo dài thời gian hành động, bọn hắn có thể lùi hành động đợi mùa đông qua rồi mới thực hiện, sau đó trong thời gian này lợi dụng tinh thạch nâng cao dị năng của các binh sĩ.
Hơn nữa bây giờ nghiên cứu tinh thạch đã có sự đột phá, có thể nghiên cứu chế tạo một vài vũ khí tinh thể, làm vũ khí cho các binh sĩ.
Dù sao xông vào tiền tuyến trước nhất đều là những binh sĩ này, nâng cao thực lực của bọn hắn cũng có thể tận sức đề cao lực sinh tồn của bọn hắn.
Bởi vì anh đã đồng ý mỏ mạch khoáng trên Trác Sơn với Ôn Minh, cho nên ý định của anh bắt tay vào tìm các khu vực chung quanh căn cứ Hoa Nam.
Lần này Ôn Minh đi ra ngoài không biết bao lâu mới trở về, cậu còn phải chờ xác định căn cứ Hi Nhiên đều ổn hết rồi mới về được, cho nên Tề Cảnh Huy chỉ có thể tìm Ôn Dao.
Tuy tuổi Ôn Dao còn nhỏ, làm việc đã có trình tự, quả quyết, có đôi khi anh thậm chí còn cảm thấy Ôn Minh đều còn cần làm mẫu theo nha. Quan trọng nhất là, mạch khoáng Trác Sơn là Ôn Dao phát hiện ra trước nhất đấy.
"Cháu yên tâm, bác sẽ phái người đi theo qua đó, cháu chỉ cần điều tra rõ ràng xem có tinh thạch hay không là được, mọi chuyện còn lại chúng ta sẽ sắp xếp, như thế nào?"
"Không cần." Ôn Dao lắc đầu.
Tề Cảnh Huy thoáng sửng sốt, Dao Dao không muốn đi? Không đợi anh nói thêm, Ôn Dao lại mở miệng nói ra:
"Cháu đi một mình."
"Một mình? Đại Hoàng không theo trở về, cháu làm sao đi đây?" Tề Cảnh Huy nhíu mày, hỏi ngược lại, Dao Dao không biết lái xe? Cho dù con bé biết, anh cũng sẽ không đồng ý.
Ôn Dao không trả lời vấn đề của anh, mà quay đầu nhìn về một chỗ, Tề Cảnh Huy nhìn theo tầm mắt của Ôn Dao, lại thấy hai vợ chồng kim điêu đứng trên nhánh cây.
Được rồi, tư tưởng của anh còn dừng lại ở trước kia, hoàn toàn quên còn có phương thức xuất hành khác rồi.
Đương nhiên, loại phương thức này cũng không phải mỗi người đều có thể làm được.
Có điều...

"Dao Dao à, bây giờ thời tiết lạnh lắm, thời tiết không tốt như mấy tháng trước, trên không trung không có biện pháp bảo hộ, trực tiếp phi hành sẽ bị đông lạnh mất, vẫn là bác phái người lái xe đi cùng cháu."
Tề Cảnh Huy càng nghĩ, vẫn cảm thấy chính mình phái người đi cùng Ôn Dao bảo đảm hơn, nhưng Ôn Dao từ chối thẳng, nói mình có cách.
"Được rồi, chính cháu tự sắp xếp tốt là được, cần cái gì cứ nói." Tề Cảnh Huy không nói lại Ôn Dao, lại nhìn bộ dạng Ôn Dao như đã tính trước, chỉ đành đồng ý.
Sau khi xác định địa điểm và thời gian Ôn Dao đi ra ngoài, Tề Cảnh Huy liền vội vã rời đi.
Căn cứ quá nhiều chuyện, anh không có nhiều thời gian ở chỗ này, còn phải chạy về xử lý chuyện nữa.
Đợi Tề Cảnh Huy đi rồi, Ngữ Điệp ôm Mạn Mạn từ trên cây nhảy xuống, hỏi: "Dao Dao, chị đi được không?"
Ôn Dao lắc đầu, nhìn lướt qua vợ chồng kim điêu.
Kim điêu biến dị khác với Đại Hoàng, chúng chỉ vì đến em điêu nhỏ trưởng thành mới đi theo bọn họ trở về, chúng tôn trọng tự do, cũng không nguyện ý dính líu với nhân loại quá nhiều.
Hiện tại cũng vì Ôn Dao có thể cùng trao đổi ảnh hưởng với chúng, tác động qua lại, còn vì thực lực Ôn Dao mạnh, chúng không thể không khuất phục.
Những người khác chúng hoàn toàn không quá muốn phản ứng, chớ nói chi ngồi trên người chúng.
Ngữ Điệp nhếch miệng, không đi thì không đi vậy, trong khoảng thời gian này Tiểu Ảnh nói huấn luyện ít, muốn đến sân huấn luyện tăng cường huấn luyện, thế thì trong khoảng thời gian này tập luyện thật tốt thôi.
Buổi tối, Tề Cảnh Huy phái người đưa tới một bộ quần áo phòng hộ sửa nhỏ, phi công dùng mũ bảo hiểm, thậm chí còn có dù để nhảy.
Tề Cảnh Huy còn đưa tới một trang bị đồng dạng với yên ngựa, muốn đeo trên lưng hùng điêu, thuận tiện cho Ôn Dao ngồi lên.
Nhưng hùng điêu phát ra mãnh liệt kháng nghị với thứ này, nó lại không phải thú cười của nhân loại, sao có thể gắn thứ này trên người nó?
Tề Cảnh Huy còn nghĩ dành chút thời gian đến tiễn đưa Ôn Dao, kết quả lúc anh đến chỗ ở Ôn Dao, mới biết sáng sớm Ôn Dao đã xuất phát, chỉ còn một mình Ngữ Điệp.
Thì ra mới vừa sáng, hai con điêu lớn đã bay ra ngoài căn cứ rồi.
Bởi vì lúc trước từng có mệnh lệnh, không can thiệp vào cuộc sống của bọn nó, cho nên cũng không có binh sĩ báo cáo.
Mà lúc này, Ôn Dao ôm Trường Phong, mang theo Tiểu Tiểu và Mạn Mạn ngồi trên lưng hùng điêu, bay cực nhanh đến chỗ mục đích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.