Điêu nhỏ ăn uống no đủ, bắt đầu buồn ngủ rồi, đầu nhỏ gục xuống từng chút từng chút, vô cùng thú vị.
Chỉ sau một lát, lông vũ trên người điêu nhỏ lại nồng đậm rất nhiều, dường như lớn thêm không ít.
So sánh với một thân lông vũ xinh đẹp của cha mẹ nó, cả người điêu nhỏ đều là màu xám, nhìn vẻ ngoài như màu xám tro, nhưng lông đuôi có màu trắng, bên trên có điểm đen lấm tấm.
Nó lung la lung lay đứng lên, tìm theo hơi thở Ôn Minh đi lên phía trước.
Nghiêng trái ngả phái đấy, vừa nhìn còn thấy lo lắng một đầu của nó trồng xuống đất luôn.
Có điều tiểu gia hỏa đi có chút bất ổn, nhưng vẫn chuẩn xác đi đến bên người Ôn Minh, được hai tay cậu nâng trong lòng bàn tay.
Được hơi thở quen thuộc vây quanh, tiểu gia hỏa phẩy phẩy cánh nhỏ của chính mình, đầu tựa vào ngực, cứ như vậy ngủ rồi.
Ách...
Ôn Minh nhìn tiểu gia hỏa ngủ an ổn trong lòng bàn tay chính mình, một cử động cũng không dám, ánh mắt cầu cứu quăng về hướng em gái, lúc này phải làm sao bây giờ?
Ôn Dao lấy ra một miếng da lông sạch sẽ từ trong không gian, vài cái đem xếp nó thành bộ dạng cái túi, sau đó một phát bắt được điêu nhỏ liền nhét vào.
Động tác kia không chút dịu dàng làm Ôn Minh kinh hồn táng đảm, cũng may bị đối đãi như vậy, tiểu gia hỏa chỉ nhấc lên mí mắt nhìn Ôn Dao, sau đó lại ngủ.
Làm xong tất cả, sau đó Ôn Dao trực tiếp nhét nó vào trong ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085040/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.