Chương trước
Chương sau
Tin tức này đối với bọn họ mà nói chính là tin tức xấu, hôm qua vừa mới đối phó với một bầy ong như vậy, bị thương tật hết một mớ rồi, thiếu chút nữa còn bị lật thuyền.
Kết quả bây giờ lại xuất hiện một đám như vậy, bọn chúng xây tổ ngay chổ mục tiêu của bọn họ nữa chứ, cái này làm sao đây?
"Bầy ong biến dị này có phải cùng một đám với bầy ong ngày hôm qua chúng ta gặp không?"
Một tiểu đội trưởng nói ra nghi vấn, nếu như đều giống như nhau... bọn chúng có khoảng cách như thế có cách nào liên hệ hay không?
Nếu như có, điều này đối với bọn họ càng thêm bất lợi.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, bọn hắn cũng không hiểu rõ lắm giữa bọn chúng có liên lạc hay không.
Lúc này, một tiểu đội trưởng khác yếu ớt mở miệng: "Tôi... Tôi có một cách."
"Cách gì?" Ôn Minh nhìn về phía hắn, cổ vũ hắn nói tiếp.
"Trước kia tôi có một thân thích nuôi ong, tôi nghe ông ấy từng nói qua một vài chuyện về ong mật. Lần này chúng ta gặp, có chút giống tổ hợp thể ong mật và ong bắp cày. Đương nhiên, đều đã biến dị, cái gì không nói chính xác được, phương pháp trước kia có lẽ cũng không dùng được rồi."
Binh sĩ liếm liếm bờ môi, tiếp tục nói: "Nếu bầy ong xuất hiện hai con ong chúa, lão ong chúa muốn chiếm lĩnh một phần bầy ong rời khỏi tổ tìm kiếm nơi mới xây tổ, chúng ta có khả năng gặp được chính là bầy ong biến dị lão ong chúa mang đi, bằng không ong chúa không dễ dàng rời khỏi tổ ong đâu, cho nên không cần lo lắng giữa bọn chúng có liên hệ gì đó, đây đã là hai bầy ong rồi."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó, tôi nghĩ, cho dù là ong gì, buổi tối đều cần nghỉ ngơi, hơn nữa ong mật đuổi ánh sáng, ngoại trừ buổi tối dò xét cũng không đi ra ngoài, có lẽ chúng ta có thể ra tay từ nơi này được."
Nghe hắn nói, mọi người rơi vào trầm tư, đây thật đúng là một phương pháp, ngoại trừ đặc thù, mặc kệ sinh vật gì buổi tối đều cần nghỉ ngơi, sau đó bọn họ tiến hành tấn công, có lẽ có thể làm chơi ăn thật.
Cho dù ong biến dị xây tổ ở đó, bọn họ cũng không thể lùi bước, Ôn Minh cân nhắc, tiếp thu đề nghị của hắn, quyết định buổi tối hành động!
Nhân số quá nhiều sợ kinh động đến bầy ong biến dị, quá ít lại có khả năng đánh không lại, Ôn Minh vừa lên kế hoạch tác chiến trong lòng, vừa cẩn thận lựa chọn thành viên tham dự.

Đợi tất cả đều chuẩn bị xong, trời đã hoàn toàn tối đen, Ôn Minh dặn dò Ôn Dao, nói Ôn Dao phải ngoan ngoãn ở nơi này nghỉ ngơi, không được chạy loạn, thậm chí còn sắp xếp hai binh sĩ canh gác ở cửa động, chỉ sợ em gái không nghe lời lại đi theo.
Ôn Dao tỏ vẻ anh trai quá khẩn trương, bây giờ mình cái gì cũng đều không dùng được, đương nhiên phải ngoan ngoãn chờ ở nơi này không đi theo thêm phiền cho bọn họ tồi, Ôn Dao tin tưởng anh trai nhà mình sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng... Ôn Dao tiến sát đến bên tai Ôn Minh, lặng lẽ hỏi: "Chung quanh chỗ đó thật không có thú biến dị và thực vật biến dị em nói sao?"
Trước đó Ôn Dao đã từng sắp xếp một vài động thực vật biến dĩ canh giữ ở khe hỡ đó, nhưng bây giờ tinh thần lực của Ôn Dao đã khô kiệt, không có cách nào liên hệ với chúng, không biết chúng thế nào rồi.
Nghe Ôn Minh miêu tả, chỗ đó chỉ phát hiện bầy ong biến dị, chẳng lẽ bọn chúng bị khách không mời này gϊếŧ chết cả rồi?
Ôn Minh lắc đầu: "Thật không nhìn thấy."
Được rồi, đám ong biến dị kia quả thật rất khó đối phó, thế mà lại xây tổ ở chỗ khe hở kia, chỗ đó mật độ năng lượng thật lớn, qua không bao lâu nữa nói không chừng sẽ càng trở nên lợi hại hơn, vẫn nên sớm giải quyết mới tốt.
Ôn Minh nhéo nhéo khuôn mặt của Ôn Dao nhỏ nhắn, lần nữa dặn dò Ôn Dao một phen, sau đó mang theo binh sĩ đã chọn xuất phát.
Nhìn một đoàn người nhanh chóng biến mất trong màn đêm đen kịt, Ôn Dao quay người chui trở vào động, không thể dùng tinh thần lực quá thống khổ, tranh thủ thời gian nghĩ cách khôi phục thôi!
Thời gian chờ đợi trôi qua hết sức dài dằng dặc, các binh sĩ ở lại đều không có tâm tư ngủ, bọn hắn thỉnh thoảng chỉnh chỉnh đống lửa đang cháy, lại ngẩng đầu nhìn về phương hướng bọn Ôn Minh rời đi, mỗi người đều không yên lòng.
Dù sao trận đại chiến ngày hôm qua vẫn còn rõ mồn một trước mắt, bầy ong biến dị kia quả thật lợi hại, cũng không biết đoàn trưởng bọn hắn có thể đối phó được hay không.
Một đêm đi qua, chân trời bắt đầu hiện sáng, trong rừng sương sớm còn chưa hoàn toàn tan đi, đám binh sĩ nhịn cả đêm hơi buồn ngủ. Đột nhiên, từ phía bên phải rừng cây truyền đến tiếng bước chân.
Tất cả mọi người cảnh tỉnh, bọn hắn quay đầu cảnh giác nhìn chăm chú về phía trước, lặng lẽ nắm chặc súng trong tay.
Thanh âm càng ngày càng gần, rất nhanh, một người mặc quân phục vọt ra, hắn thở hổn hển, giữa lông mày tràn đầy hưng phấn.

Chứng kiến là người một nhà, tất cả mọi người buông lỏng, có người không thể chờ đợi được hỏi thăm ngay: "Kết quả thế nào? Thành công chưa? Làm sao chỉ có một mình cậu trở về?"
Người binh lính kia vịn đầu gối cố gắng bình phục lại hô hấp của mình, vui vẻ ra mặt cao giọng nói: "Thành công rồi! Hơn nữa chúng ta không có người thương vong, đoàn trưởng để tôi đến thông báo với mọi người nhanh thu dọn đồ đạc cùng đi qua bên kia!"
Nghe thành công rồi, tất cả mọi người hoan hô lên, bắt đầu nhanh chóng thu thập đồ đạc của mình, trước đó binh sĩ bị đốt bị thương cũng khôi phục không kém rồi, đã có thể đứng dậy hành động.
Nghe được động tĩnh Ôn Dao cũng đi ra, binh sĩ gác nơi cửa động vội vàng giải thích nói: "Đoàn trưởng đã giải quyết xong bầy ong biến dị bên kia rồi, hiện tại bảo mọi người thu dọn đồ đạc đi qua bên đó."
Giải quyết rồi? Anh trai vẫn rất lợi hại nha.
Đợi Ôn Dao cùng Ngữ Điệp đóng gói xong đồ đạc đi ra, binh sĩ bên ngoài chuẩn bị đã lâu một phát tiếp nhận hết gói đồ, gánh trên người mình, sau đó lộ ra nụ cười sáng lạn với hai người: "Đi thôi."
Nhìn trên lưng binh sĩ một bao lớn, ngẫm lại chỉ có túi ngủ loại đồ vật nhẹ nhàng, Ôn Dao cũng không nói ra dị nghị, trực tiếp ngồi lên lưng Đại Hoàng, đi theo các binh sĩ xuất phát.
Đợi đến lúc đến chỗ Ôn Minh, trời đã sáng hẳn, trong núi rừng khắp nơi đều là tiếng côn trùng kêu chim hót vang, tràn đầy sức sống.
Ôn Minh cùng mấy người lính đang ngồi xổm bên khe hở điều tra, các binh sĩ chung quanh đang quét qua mặt đất rậm rạp chằng chịt ong biến dị, có vài con giống như còn năng động, vẫn còn rung cánh, tuy nhiên lại bay không nổi, chỉ có thể bị chồng chất cùng một chỗ, sau đó bị dị năng giả hệ hỏa phóng lửa đốt thành tro bụi.
Lần này Ôn Minh bọn hắn đánh nhanh thắng nhanh, sau khi phát hiện ban đêm ong biến dị tuần tra cũng không ít, trực tiếp lợi dụng dị năng giả hệ mộc thúc phát thực vật, để chúng nở hoa có chưa chất gây mê trái phải bên cạnh tổ ong, dùng phấn hoa mê choáng bọn chúng luôn.
Tuy chúng không toàn bộ mê man, nhưng đa phần đã đánh mất năng lực hành động, cộng thêm ong chúa bầy ong này thật đúng là ong chúa mới, năng lực chỉ huy khống chế căn bản không thể đánh đồng với ngày đó bọn họ gặp phải, bọn hắn thoải mái giải quyết tất cả bầy ong.
Bọn hắn còn từ khe hở đào ra được một khối tổ ong khổng lồ, từ đó lấy ra một mảng lớn mật ong màu vàng chanh.
Ôn Minh đã để binh sĩ bảo quản tốt tổ ong mật, đến lúc đó phân chia cho tất cả binh sĩ nếm thử.
Sau khi dời đi tổ ong, Ôn Minh cùng bàn bạc với những người khác làm sao đục núi đào quáng.
Đào núi tốt nhất vẫn nên để dị năng giả hệ thổ ra tay, nhưng đa phần dị năng giả hệ thổ đều ở lại dưới chân núi, hơn nữa để bọn hắn đi lên còn tốn không ít thời gian, phải nghĩ cách đem xe dưới núi lái lên đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.