Chương trước
Chương sau
Mặc dù nói là hành động bí mật, nhưng vì nhân số không ít, mà hơn mười chiếc xe quân đội khởi hành, bởi vậy bọn hắn cũng không thể giống như Ôn Dao lần trước chọn đường núi mà đi, chỉ có thể tận lực tránh đi một vài căn cứ tư nhân đã biết.
Ôn Dao ngồi phía sau trong xe chỉ huy, nhắm mắt minh tưởng, Tiểu Tiểu ngủ trên cổ tay, Mạn Mạn ôm một viên tinh thạch ngồi ở trong ngực Ngữ Điệp. Từ khi có tinh thạch, sau này ba đứa chúng nó không chịu ăn tinh hạch Zombie nữa rồi, trở nên càng ngày càng kén chọn, ngược lại Ôn Dao không để ý, dù sao có không ít, mỗi ngày số lượng có hạn là được rồi.
Bởi vì thân hình Đại Hoàng cực lớn nên không có cách nào sắp xếp lên xe, chỉ có thể chạy bên ngoài theo đoàn xe, thường xuyên chạy trốn không thấy bóng dáng, cuối cùng lại vòng trở lại.
Chung quanh xe chỉ huy vây quanh các loại xe quân đội, đa phần đều là điều tới từ căn cứ A3 trước kia, lại được tiến hành tân trang thêm một bước ở căn cứ Hoa Nam, càng hữu dụng trong tận thế.
Hiện tại, đoàn xe đứng trên đường cao tốc, hơn mười chiến sĩ dị năng đây vây quét một ít bầy Zombie gặp trên đường lớn.
Trải qua hơn một tháng mài dũa, sự phối hợp giữa bọn hắn cực kỳ ăn ý, đối với tình huống khác nhau đều có phương pháp tác chiến cả. Một bộ phận chiến sĩ dị năng nguyên tố phóng đại chiêu, một bộ phận phóng thích tấm màn bảo về ngăn cản bầy Zombie phát ra dị năng, chiến sĩ dị năng giả tốc độ rời rác trong bầy Zombie lại bổ một đao cho Zombie, chiến sĩ dị năng giả sức mạnh đứng ở phía trước bảo vệ người phía sau, ngăn cản Zombie tiến lên.
Zombie liên tiếp ngã xuống, trình độ như vậy đối với các chiến sĩ dị năng mà nói không đáng kể chút nào, bọn hắn thậm chí trong lúc đánh nhau còn bắt đầu cười cười nói nói, đánh cuộc xem ai gϊếŧ được Zombie nhiều hơn, ai phóng được dị năng chính xác hơn.
"Ah —— "
Trong đám người có một chiến sĩ dị năng đột nhiên quát to một tiếng, cả người ngã ra phía sau. Một chiến sĩ phía sau hắn vội vàng đỡ lấy hắn, thình lình phát hiện trước ngực hắn có miệng vết thương thật dài sâu hoắc, như bị móng vuốt sắc bén móng vuốt cào mạnh, áo giáp bị cào rách, bên cạnh miệng vết thương có chút biến thành màu đen.
Nếu như không mặc áo giáp, hắn sẽ chết ngay tại chỗ!
Trong đám người có Zombie!
Tất cả mọi người khẩn trương lên, ngoại trừ người đang chiến đấu, các chiến sĩ cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, nhưng căn bản không phát hiện bóng dáng bất kỳ con Zombie nào.
Chẳng lẽ là Zombie biến dị tốc độ?
Tiểu đội trưởng đội ba Hà Liệt Sinh phát hiện tình huống bên này, hắn đi tới, kiểm tra tình huống người bị thương, để hai chiến sĩ khiêng hắn xuống: "Trước đưa hắn tìm quân y chữa trị, những người khác xốc lại tinh thần cho tôi! Không được cười toe toét nữa, coi chừng tình huống bên cạnh mình! Đừng để thuyền lật trong mương!"

Nghe đội trưởng tức giận mắng mỏ, tất cả mọi người thu lại sự khinh thường trong lòng, bắt đầu cảnh giác với tình huống chung quanh, thế nhưng không bao lâu, lần nữa vang lên tiếng binh sĩ kêu thảm thiết.
"Làm sao vậy?!" Nguyên bản ở trong xe xem bản đồ, Ôn Minh thầm nghe được cái gì, cậu mở cửa xe, cau mày hỏi binh sĩ canh gác một bên.
"Phía trước có một con Zombie lợi hại, làm không ít người bị thương."
Zombie lợi hại?
Ôn Minh có lòng đối với người của mình, bởi vì căn cứ ưu tiên cung cấp tinh hạch, nên chiến sĩ dị năng trong căn cứ có đẳng cấp cao hơn dị năng giả bình thường, cộng thêm thân thủ của bản thân trước tận thế cùng đặc huấn sau tận thế, Zombie có thể tạo thành tổn thương cho bọn họ nhất định có chỗ đặc biệt.
Ôn Minh bước nhanh đi tới xe chữa bệnh cách cậu gần nhất, ở đây có bốn chiến sĩ dị năng bị thương, người quen biết cũ Tạ Dục Thành đang tiến hành trị liệu cho người bị thương cuối cùng.
Người lính này bị thương ngay đùi, miệng vết thương sâu, cũng may tránh được động mạch chủ, cũng không nguy hiểm tánh mạng, chỉ là thịt quanh miệng vết thương đã có chút hư thối.
Tạ Dục Thành đưa bàn tay phải đến gần miệng vết thương, ánh sáng trắng trong tay thoáng hiện, màu đen hư thối nơi miệng vết thương xì xì rung động, từ từ rút đi màu đen, cho đến lúc khôi phục hoàn toàn màu sắc máu thịt bình thường, lúc miệng vết thương bắt đầu khép lại, Tạ Dục Thành thu dị năng.
Miệng vết thương cũng chưa hoàn toàn khỏi hẳn, vẫn còn đổ máu, nhưng chỉ chảy ra máu đỏ tươi, Tạ Dục Thành lấy ra một bình phun sương, phun hai cái về hướng miệng vết thương, rất nhanh máu đã bắt đầu đọng lại.
Đây là bọn người giáo sư Liêu lúc nghiên cứu thuốc Ôn Dao cho, trong lúc vô tình Ôn Dao mang về một vài thực vật biến dị nào đó lẫn vào trong một loại nước thuốc khác, cuối cùng phát hiện đồ vật làm ra có công hiệu đông máu.
Trải qua mấy lần nghiên cứu thí nghiệm, bọn hắn nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc cầm máu rất nhanh.
"Chuyện gì xảy ra?" Ôn Minh hỏi thăm chiến sĩ đã băng bó kỹ miệng vết thương đang nghỉ ngơi ở một bên.
Chiến sĩ lắc đầu: "Tôi cũng không rõ ràng lắm, chỉ là đột nhiên bị công kích, không hề có dấu hiệu, hơn nữa chúng tôi căn bản không nhìn thấy người tấn công."
Không nhìn thấy?

Ôn Minh nhìn về phía Tạ Dục Thành, hỏi: "Miệng vết thương của bọn hắn làm sao? Có phải Zombie hay không?"
Trên mặt Tạ Dục Thành hơi có chút trắng bệch, hắn lau lau cái trán đổ mồ hôi, nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, chắc là Zombie, đầu thấp bé, rất có thể cấp ba đỉnh phong hoặc cấp bốn."
"Thấp bé? Cấp bốn? Anh có căn cứ gì?"
"Miệng vết thương của chiến sĩ bị thương đều tập trung ở phía dưới ngực, thật không có đầu vết thương trí mạng. Trình độ hư thối của miệng vết thương khá cao, nhưng chiến sĩ của chúng ta cơ bản đều là cấp ba sơ cấp, chứng tỏ đẳng cấp đối phương cao hơn bọn hắn. Có điều tôi chỉ trị liệu có bốn người, nhưng đã có chút mệt mỏi, đẳng cấp đối phương không thấp, nếu như không trị liệu kịp thời, bọn hắn rất có thể đều bị lây biến thành Zombie." Tạ Dục Thành giải thích kỹ càng.
Cách giải thích của Tạ Dục Thành rất có sức thuyết phục, Ôn Minh dặn dò hắn chăm sóc tốt người bị thương, chính mình đi đến phía tiền tuyến.
Ôn Ngọc từ từ nhắm hai mắt ngồi dựa vào ghế phía sau xe chỉ huy, ngay lúc chiến sĩ đầu tiên bị thương, Ôn Dao đã phát hiện hung thủ cũng đã tập trung vào vị trí của nó —— một Zombie vừa cấp bốn, có biến dị tàng hình.
Những người khác nhìn không thấy, nhưng dưới tinh thần lực Ôn Dao dò xét, ánh sáng màu đỏ sậm kia cũng quá chói mắt rồi.
Nhưng lần này lúc ra cửa, Ôn Minh đã nói qua với Ôn Dao, lần này không chỉ dò xét mạch khoáng, cũng là một lần luyện binh, kiểm nghiệm thành quả đặc huấn mấy tháng qua của các binh sĩ.
Bởi vậy, không đến giây phút cuối cùng, Ôn Dao không thể ra tay, tất cả, đều cần xem vào thực lực của bọn hắn!
Đại Hoàng ghé vào bên cạnh xe chỉ huy ngáp dài một cái, ah, thật nhàm chán quá, thấy quái không cho đánh, lại không thể chạy quá nhanh, hổ sinh không thú vị mà ~
Trên đường Ôn Minh đi qua, lại có hai chiến sĩ bị mang chạy về phương hướng xe chữa thương, hơn nữa nhìn bộ dáng, thương thế càng ngày càng nghiêm trọng rồi, nó dường như đang cực lực tránh các nơi binh sĩ mặc áo giáp, hơn nữa xác xuất thành công càng ngày càng cao.
"Đáng chết! Đến tột cùng ở chỗ nào!" Đáy lòng Hà Liệt Sinh càng ngày càng vội vàng nóng nảy, hắn mở to con mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào chung quanh của mình, không buông tha một chỗ, đáng tiếc căn bản không có một chút tác dụng, vừa rồi một binh sĩ bị thương ở trước mặt hắn, mà ngay cả bóng người hắn cũng không thấy!
Lần này làm nhiệm vụ tiểu đội, là thông qua cạnh tranh mà được đấy, hắn thật vất vả đánh bại những tiểu đội khác, đã nhận được cơ hội làm nhiệm vụ, cũng không thể giảm quân số, đi trở về làm chuyện cười cho người khác!
Đáng giận, chết tiệt... kẻ đánh lén kia đến tột cùng ở nơi nào?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.